viet-bai-van-bieu-cam-ve-mot-lan-dat-duoc-mot-thanh-tich-dang-nho

Viết bài văn biểu cảm về một lần đạt được một thành tích đáng nhớ

Viết bài văn biểu cảm về một lần đạt được một thành tích đáng nhớ

Bài làm 1:

  • Mở bài:

Trong tất cả các môn học, có lẽ môn Văn là môn học khó đạt điểm 9 điểm 10 nhất. Với tôi, lần đạt điểm 10 môn Văn đầu tiên sau bao nhiêu ngày tháng nỗ lực không ngừng nghỉ không chỉ là niềm vui lớn mà còn là kỷ niệm đáng nhớ, giúp tôi thêm yêu môn học này và nhận ra giá trị của sự nỗ lực.

  • Thân bài:

Văn học luôn là môn học mà tôi yêu thích, nhưng để đạt điểm cao lại không hề dễ dàng. Mỗi bài kiểm tra hay bài viết đều đòi hỏi sự sáng tạo, cảm xúc chân thành và cách diễn đạt mạch lạc. Dù đã cố gắng, điểm số của tôi thường chỉ dừng lại ở mức khá hoặc tốt, nhưng chưa bao giờ chạm tới con số 10 mà tôi mơ ước.

Kỉ niệm đáng nhớ ấy xảy ra cách đây khoảng một tháng. Hôm ấy, thầy giáo ra đề kiểm tra 90 phút với đề bài: “Viết bài văn biểu cảm về một sự việc đã để lại trong em nhiều suy nghĩ và tình cảm sâu sắc”. Khi đọc đề bài, tôi cảm thấy vừa lo lắng vừa phấn khích. Tôi có rất nhiều sự việc để kể nhưng để lựa chọn một sự việc để viết và đạt điểm cao thì quả thật không dễ. Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định viết về một lần tôi cùng gia đình về quê thăm ông bà. Đó là chuyến đi đã để lại trong tôi rất nhiều suy nghĩ và tình cảm sâu sắc.

Khi bắt đầu viết, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh của làng quê Bến Tre thân thuộc. Hình ảnh ông bà hiền hậu cùng khu vườn xanh mướt bóng dừa, kỷ niệm cùng ông câu cá trên mương, cùng bà ra chợ buổi sớm hiện lên trong tâm trí khiến cảm xúc ùa về, tôi cầm bút viết một cách say mê. Từng câu chữ như tự nhiên chảy ra, hết kỷ niệm này đến kỷ niệm khác hiện lên trước mắt tôi, đi vào trang viết của tôi dịu dàng như bóng trăng trên hồ nước, êm đềm như dòng kênh xanh mát, ngọt ngào như nước dừa xiêm.

Tôi không ngừng viết cho đến khi tiếng trống báo hết giờ vang lên. Nộp bài xong, tôi vừa nhẹ nhõm vừa hồi hộp. Liệu bài viết của mình có đủ sâu sắc để thầy giáo đánh giá cao? Liệu những suy nghĩ và  cảm xúc mà tôi đặt vào bài viết có được truyền tải trọn vẹn?

Ngày trả bài, tôi cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi thầy giáo cầm bài kiểm tra lên đọc điểm. Thầy từ từ đi đến bàn tôi, nhẹ nhàng đặt bài kiểm tra của tôi lên bàn, thầy mỉm cười thật tươi và chúc mừng tôi đạt điểm 10. Tôi ngỡ ngàng nhìn lên bài kiểm tra với con số 10 đỏ rực. Đó là điểm 10 đầu tiên mà tôi nhận được trong suốt bao nhiêu năm học Văn. Trong lòng tôi trào dâng lên niềm vui sướng không thể tả.

Khi mang bài kiểm tra về nhà, tôi khoe với ba mẹ và nhận được những lời khen ngợi, động viên từ gia đình. Mẹ tôi, người luôn khuyến khích tôi đọc sách và trau dồi kỹ năng viết, đã rất xúc động. Mẹ nói rằng tôi đã làm mẹ tự hào và điều đó càng khiến tôi cảm thấy ý nghĩa của điểm 10 này lớn lao hơn.

Lần đạt điểm 10 môn Văn ấy đã để lại trong tôi nhiều bài học quý giá. Tôi nhận ra rằng, để làm tốt bất kỳ việc gì, chúng ta cần đặt trọn vẹn tâm huyết, cảm xúc vào đó và không ngừng nỗ lực. Văn học không chỉ là những câu chữ trên trang giấy, mà còn là sự rung động từ trái tim. Khi chúng ta yêu và cảm nhận sâu sắc về cuộc sống, những điều ta viết sẽ trở nên sống động và chân thực hơn.

Từ lần đó, tôi không chỉ xem Văn học là một môn học, mà còn là một cách để tôi thể hiện cảm xúc, suy nghĩ của mình về cuộc sống. Những chuyến đi đây đi đó, những cuốn sách tôi đã đọc, những câu chuyện tôi đã nghe giờ đây không còn đơn thuần là giải trí, mà còn là nguồn cảm hứng vô tận để tôi khám phá thế giới và chính mình.

  • Kết bài:

Điểm 10 môn Văn ngày ấy là cột mốc quan trọng, giúp tôi thêm tự tin vào khả năng của mình và định hướng rõ ràng hơn về những gì mình yêu thích. Dù đã nhiều năm trôi qua, tôi vẫn nhớ như in cảm giác hạnh phúc khi nhận được thành quả xứng đáng cho sự nỗ lực của mình. Đó không chỉ là một con số, mà còn là sự khích lệ để tôi tiếp tục cố gắng, không ngừng học hỏi và hoàn thiện bản thân. Với tôi, điểm 10 ấy không chỉ là niềm tự hào cá nhân mà còn là động lực để tôi yêu văn chương hơn, để trân trọng từng khoảnh khắc trong cuộc sống và viết lên những trang văn đầy cảm xúc.

Bài làm 2:

  • Mở bài:

Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có những khoảnh khắc đáng nhớ, đánh dấu sự cố gắng và trưởng thành của bản thân. Với tôi, một trong những kỷ niệm sâu sắc nhất là lần đạt giải cao trong cuộc thi viết văn cấp trường. Thành tích ấy không chỉ mang lại niềm vui, tự hào mà còn giúp tôi nhận ra giá trị của sự nỗ lực và lòng đam mê.

  • Thân bài:

Cuộc thi viết văn được tổ chức vào đầu năm học lớp 7 nhằm khuyến khích học sinh thể hiện khả năng sáng tạo và tình yêu với môn ngữ văn. Khi thầy giáo chủ nhiệm thông báo, tôi cảm thấy vừa hào hứng vừa lo lắng. Là một người yêu thích môn văn, tôi đã từng tham gia các cuộc thi nhỏ, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được thử sức ở một cuộc thi lớn hơn.

Chủ đề của cuộc thi là “Hãy viết về người thân yêu nhất của em”. Ngay khi nghe đề bài, tôi nghĩ ngay đến mẹ – người đã luôn đồng hành, dạy dỗ và truyền cảm hứng cho tôi trong cuộc sống. Tôi quyết tâm dồn hết cảm xúc và kỹ năng để hoàn thành bài viết một cách tốt nhất.

Trong suốt những ngày chuẩn bị, tôi luôn nghĩ về mẹ, nghĩ về nỗi vất vả của mẹ và tình yêu thương, đức hi sinh mẹ đã dành cho tôi. Tôi nhớ lại đôi mắt đã bao lần ngấn lệ của mẹ mỗi khi lo lắng cho tôi. Tôi nhớ nụ cười dịu dàng của mẹ dù cuộc sống có nhiều áp lực. Tôi nhớ đến những lời mẹ khuyên nhủ mỗi khi tôi phạm phải lỗi lầm. Chao ôi, những cảm xúc ấy cứ dâng trào khiến tôi mạnh dạn đặt bút viết một cách tự nhiên, từng câu chữ như chảy ra từ trái tim nóng hổi.

Khi nộp bài dự thi, tôi không kỳ vọng quá nhiều vào kết quả, bởi tôi biết rằng trường tôi có rất nhiều bạn học giỏi và sáng tạo. Lần này xem như là một trải nghiệm đối với tôi thôi. Tuy nhiên, trong lòng vẫn có một niềm hy vọng nhỏ nhoi rằng bài viết của mình sẽ được ban giám khảo đánh giá cao.

Ngày công bố kết quả, tim tôi như ngừng đập khi nghe tên mình được xướng lên trong danh sách đoạt giải. Tôi đã giành giải Nhất! Tôi không thể tin nổi điều này. Khoảnh khắc ấy, niềm hạnh phúc và tự hào trào dâng, không chỉ vì hãnh diện về bản thân mà còn vì mẹ – người đã là nguồn cảm hứng lớn nhất trong bài viết của tôi.

Sau khi nhận giải, tôi được mời lên đọc bài viết trước toàn trường. Lời văn của tôi không chỉ là sự tri ân đối với mẹ mà còn là thông điệp gửi đến các bạn học sinh: hãy trân trọng những người thân yêu, bởi họ chính là điểm tựa vững chắc giúp ta vượt qua mọi thử thách.

Thành tích ấy không chỉ là một dấu mốc đáng nhớ mà còn để lại trong tôi nhiều bài học quý giá. Tôi nhận ra rằng, để đạt được thành công, cần có sự kiên trì, đam mê và sự đầu tư nghiêm túc. Đồng thời, thành tích ấy còn giúp tôi thêm yêu môn ngữ văn, tin tưởng hơn vào khả năng của bản thân và định hướng rõ ràng hơn cho ước mơ tương lai. Quan trọng hơn cả, tôi thấy mình trưởng thành hơn sau cuộc thi. Tôi biết cách lắng nghe, quan sát và bày tỏ cảm xúc một cách chân thành hơn. Tôi cũng nhận ra rằng, mỗi trải nghiệm trong cuộc sống, dù là nhỏ bé, đều có thể trở thành nguồn cảm hứng để chúng ta khám phá thế giới nội tâm của mình.

Giờ đây, mỗi khi nhìn lại chiếc giấy khen treo trên tường, tôi không chỉ nhớ về niềm vui khi đạt được thành tích mà còn nghĩ đến những lời dạy bảo, sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Đó là động lực để tôi cố gắng hơn trong học tập và cuộc sống, để xứng đáng với tình yêu và sự kỳ vọng của gia đình.

  • Kết bài:

Lần đạt giải Nhất ấy mãi là một kỷ niệm đáng nhớ, không chỉ bởi giá trị của thành tích mà còn vì nó chứa đựng những bài học và cảm xúc mà tôi sẽ mang theo suốt cuộc đời. Tôi hiểu rằng, thành công không chỉ là đích đến, mà còn là hành trình để chúng ta trưởng thành, biết yêu thương và trân trọng những giá trị đẹp đẽ xung quanh mình.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang