Cô Gió mất tên (Xuân Quỳnh) (Bài 4, Ngữ văn 6, tập 1, Chân trời sáng tạo)

bai-4-doc-mo-rong-theo-the-loai-co-gio-mat-ten-xuan-quynh

Đọc mở rộng theo thể loại:

CÔ GIÓ MẤT TÊN
(Xuân Quỳnh)

* Nội dung chính: Câu chuyện Cô gió mất tên kể về cuộc hành trình đi làm việc tốt giúp đời của cô Gió và quá trình tìm lại tên của chính cô. Qua câu chuyện, chúng ta có thể rút ra được bài học về cách làm việc tốt. Những việc tốt mà chúng ta làm, dù có được nhìn thấy hay không thì cũng sẽ khiến cho bản thân vui vẻ nhẹ nhàng hơn và nhận được sự yêu quý từ mọi người.

Câu 1. Chỉ ra những đặc điểm của thể loại đồng thoại được thể hiện trong văn bản “Cô gió mất tên”.

Trả lời:

Các đặc điểm của truyện đồng thoại:

– Nhân vật là các loài vật, đồ vật đã được nhân hoá: trong văn bản này các nhân vật là cô Gió, hoa tầm xuân, chị Hũ, bạn ngô, bác lau sậy, chú Ong vàng có lời nói, cử chỉ như con người.

– Thể hiện đặc điểm sinh hoạt của sự vật như các chi tiết: cô Gió vừa vội vã bay đi, cô dừng lại một vài giây rồi từ từ thổi hơi mát vào giường bà… Qua những đặc điểm đó cũng thể hiện đặc điểm tính cách của con người đó là sự quan tâm, chăm sóc dành cho mọi người.

Câu 2. Thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc qua văn bản này là gì?

Trả lời:

– Cô gió không có dáng hình và không ai thấy cô nhưng cô vẫn âm thầm làm những việc tốt. Câu chuyện muốn gửi đến chúng ta bài học về những việc tốt, chúng ta hãy cứ gieo những mầm yêu thương và tốt đẹp mà không cần người khác phải biết đến hay biểu dương vì những yêu thương cho đi thì tự khắc ta đã cảm thấy hạnh phúc.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.