Bài thơ: Trở về miền A-Yun

TRỞ VỀ MIỀN A-YUN

Khi khát vọng bùng lên như cơn bão
Ngàn bước chân hăm hở dặm đường khơi
Kìa sự sống vẫy gọi khắp muôn nơi
Xin hãy đến và thổi bùng ngọn lửa.

Những cách chim bay hãy còn bay nữa
Những bước chân xanh vượt núi băng rừng
Nơi đất khát những bàn tay tạo dựng
Mau đi thôi xin chớ ngại ngùng.

Đây dòng sông A-Yun thâm trầm
Đây núi Chư-A-Thai hùng vĩ
Nơi ngọn lửa cháy bừng bao thế kỉ
Những bản trường ca kể suốt ngày đêm.

Người Gia-rai uống nước sông A-Yun
Người Gia-rai đốt củi rừng Hờ-Bông
Người Gia-rai cuốc đất miền Chư-Prông làm rẫy
Người Gia-rai gõ nhịp cồng chiêng.

Ôi Cao Nguyên, Cao Nguyên thắm hoa vàng đất đỏ !
Những con vực sâu ầm ầm thác đổ
Những ngọn đồi xanh tán lá um tùm
Nắm tay nhau đêm lửa hội tưng bừng
Ta hát bài ca mừng lúa mới
Ta hát bài ca cầu mưa thuận gió hòa
Ta hát bài ca cho muông thú trở về
Ta hát bài ca nhịp sống tràn trề
Ta hát bài ca chào tương lai.

Này xôi nếp nhà ai thơm khắp bản làng,
này rượu ché nhà ai nghiêng nghiêng tường vách,
này cái sân nhà ai đã quét sạch,
này cái cửa nhà ai luôn rộng mở
Mau nghênh đón những vị thần phù trợ
Mau rung lên chiêng sắt, chiêng đồng
Mong con trai mau hỏi vợ,
Mong con gái mau lấy chồng,
ruộng vườn tốt lúa,
bếp nhà Krông luôn rực đỏ than hồng.

Khi khát vọng bùng lên như ngọn lửa
Ngàn trái tim cùng thở nhịp Cao Nguyên
Những bước chân xanh hãy còn đi nữa
Nổi lên nào vũ điệu cồng chiêng.

– Dương Lê –

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.