Kể lại một việc làm tốt: Câu chuyện ở công viên.

ke-lai-mot-viec-lam-tot-cau-chuyen-o-cong-vien

Kể lại một việc làm tốt: Câu chuyện ở công viên.

  • Mở bài:

Không phải ai sinh ra cũng có điều kiện sống tốt đẹp. Có những người vì lí do này hoặc lí do khác phải sống trong cảnh thiếu thốn nghèo khó. Giúp đỡ người khác trong khó khăn hoạn nạn không những có thể giúp họ bớt khổ cực mà bản thân cũng có được niềm vui. Một lần, tôi đã giúp một bà cụ mua được món ăn vặt cho cháu bé khiến bà vô cùng cảm động. Đó là một việc làm tốt khiến tôi rất tự hào về bản thân mình.

  • Thân bài:

Như thường lệ, sau một trận đấu kịch liệt ở sân bóng, đội của chúng tôi tập trung đến công viên bên bờ hồ để thưởng thức món cá viên chiên. Quầy cá viên chiên ở công viên quả thực là ngon  không nơi nào bằng. Hôm nay đội toàn thắng nên đội trưởng khao lớn, cả đội được bốn hộp cá viên chiên. Cô chủ đon đả vừa bày hộp cá ra bàn vừa hối đứa con lấy nước trà đá cho khách. Mùi cá viên chiên thơm phưng phức xông lên khiến ai cũng háo hức. Chúng tôi vừa ăn, vừa bàn luận về trận đấu vừa qua trong tiếng cười rộn rã.

Vừa lúc ấy, có một đứa bé dắt một bà cụ đi tới, nó đòi bà mua cho nó một hộp cá viên chiên. Bà cụ lưỡng lự nhưng cũng bước tới theo đà tay kéo của đứa bé. Bà cụ chậm rãi hỏi cô chủ bao nhiêu một hộp. Cô chủ bảo: “năm mươi nghìn một hộp bà ạ. Cháu có thể bán ít hơn”. Nét mặt bà cụ sầm lại. Bà kéo đứa cháu ra xa, lấy bịch tiền ra đếm đếm rồi bảo: “Hay là bà mua cho cháu thứ khác nhé, bà không có đủ tiền”. Đứa cháu khóe mắt rưng rưng không nói gì. Nó hiểu bà không có tiền nhưng vẫn thích món cá viên chiên lắm, mùi thơm tỏa ra từ chảo chiên khiến đôi mắt nó hau háu nhìn tiếc nuối.

Bà cụ và thằng bé đã đi xa nhưng nó vẫn cố ngoái cổ lại nhìn. Có lẽ nó chưa dứt được khát vọng được thưởng thức một viên cá chiên ngon lành. Người bà vì ngại ngừng nên cứ giục thằng bé bước đi.

Chứng kiến cảnh tượng ấy, lòng tôi bùi ngùi xúc động. Tôi nhớ khi còn nhỏ, tôi cũng đã đòi ba mua cho bằng được món cá viên chiên. Lần đó, ba không có tiền nhưng vẫn mua nợ được vì người bán là chỗ quen. Chao ôi, lúc đó tôi đâu biết ba tôi đã khó khăn đến như thế nào. Vị thơm ngon, giòn tan và béo ngậy của món cá viên chiên khiến tôi không nghĩ ngợi nhiều, phút chốc quên hết tất cả.

Không chần chừ, tôi vội chậy đến quầy bán mua một hộp rồi đuổi theo hai bà cháu. Thấy tôi vẫy gọi, hai bà cháu không hiểu chuyện gì nhưng vẫn đứng lại. Tôi lễ phép chào bà và gửi cho đứa cháu hộp cá viên chiên. Bà cụ hiểu ra, cảm động nghẹn ngào nói: “Cảm ơn cháu. Cảm ơn cháu nhiều lắm”. Cầm hộp cá viên chiên nóng hổi trên tay, thằng bé vui sướng không thể tả, đôi mắt nó sáng lên long lanh.

Trở về chỗ ngồi cùng đội, các bạn nhìn tôi lặng lẽ không nói gì. Hình như ai cũng hiểu ra một điều gì đó. Chúng tôi ngồi một lát sau thì trở về nhà.

Ba tôi từng dặn gặp người nghèo khó đừng khinh chê, hãy tử tế và giúp đỡ họ. Quả thực, lúc mau hộp cá cho hai bà cháu, tôi cũng không có đủ tiền, tôi đã nợ và hôm sau đến trả. Một hộp cá viên chiên không đủ để làm thay đổi hoàn cảnh của hai bà cháu nhưng chắc chắn sẽ khiến họ cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.

  • Kết bài:

Có người nói đừng đợi đến khi bạn giàu có mới biết giúp đỡ người khác mà hãy làm ngay khi có thể. Có rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống này, họ rất cần được giúp đỡ. Đừng từ chối giúp đỡ họ nếu bạn có thể làm được vì điều ấy sẽ làm cho cuộc sống của bạn ngày càng tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn.

Kể lại một việc tốt mà em đã làm: giúp bà cụ qua đường

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.