Bài thơ: Ra-ma buộc tội Xi-ta

xi-ta-buoc-vao-ngon-lua

RA-MA BUỘC TỘI

Chừng nào sông cạn đá mòn
Ra- ma tích truyện vẫn còn lưu danh.

Tình yêu đang đẹp như tranh
Đem lòng hiểm ác, quỷ dành Xi-ta
Ra-ma lặn lội sơn hà
Có Hầu vương giúp diệt tà đuổi yêu
Đưa nàng Xi-ta diễm kiều
Từ đảo yêu quái về triều đoàn viên.

Mọi người không khỏi ngạc nhiên
Ra-ma lạnh nhạt ngồi trên ghế vàng
Buông lời buộc tội phũ phàng:
Xi-ta “con mụ” chẳng còn tiết  trinh
Lời sao nhục mạ, coi khinh
Nổi cơn giận dữ, bất bình ghen tuông
Chẳng cần tìm hiểu gốc nguồn
Ra- ma tuyên bố rẫy ruồng Xi-ta.

Nàng đau nước mắt chan hoà
“Bông sen” ngấn lệ, vỡ oà tủi thân
Ra-ma đau đớn bần thần
Thương nàng xót dạ nhưng đành lặng thinh
Xi-ta nức nở thanh minh
Khẳng định tiết hạnh chữ trinh tâm hồn
Ra-ma chẳng hiểu nguồn cơn
Ghen tuông vô cớ để hờn cho ai
Xứng danh hoàng hậu tương lai
Bước lên dàn lửa mong ngài chứng minh.

A-nhi thần lửa thương tình
Rước nàng cõi chết quang vinh trở về
Xi-ta trọn vẹn lời thề
Thủy chung tiết hạnh chẳng nề tấm thân
Không chỉ xinh đẹp tuyệt trần
Công dung ngôn hạnh mười phân vẹn mười.

Ra-ma hồi nãy không cười
Ngồi yên bất động, rụng rời con tim
Nhìn vợ lặng lẽ bước lên
Buông mình vào lửa mà thêm nghẹn ngào
Nhưng vì danh dự tối cao
Chàng đành chấp nhận đớn đau mất nàng
Xứng danh là một ông hoàng
Đức vua mẫu mực mà nàng chờ mong
Hai người tủi tủi mừng mừng
Phút giây đoàn tụ bội phần sướng vui.

Chuyện xưa kể lại bùi ngùi
Đẹp tình chồng vợ muôn đời ước mong
Dẫu cho sông cạn đá mòn
“Ra-ma buộc tội” vẫn còn lưu danh…

(14/10/2017)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.