Bài học tham ăn lười làm từ câu chuyện “Sóc nâu và chim trĩ”.

son-soc

Sóc nâu và chim trĩ.

Nếu như chúng ta tham ăn lười làm thì của cải có chất cao như núi cũng sẽ hết mà thôi. Vì thế chúng ta cần chăm chỉ làm việc, biết quý trọng lương thực, không nên lãng phí.

Trong khu rừng nọ có một con Sóc và một con chim Trĩ sinh sống. Chúng là bạn tốt của nhau và thường chơi đùa với nhau rất vui vẻ. Buổi sáng nọ, chim Trĩ tìm Sóc để chơi trò trốn tìm, nhưng Sóc lại đang xách một chiếc giỏ, hình như chuẩn bị đi ra ngoài.

Chim Trĩ tò mò hỏi: “Sóc ơi, bạn đi đâu chơi đấy? Sao lại không nói vđi tôi một tiếng?“.

“Kiến nói sắp có mưa to rồi, chúng đang vội vã chuvển nhà. Tôi lên núi kiếm chút gì ăn, bạn đi cùng vđi tôi nhé!“ – Sóc vừa đi vừa nói.

“Bố mẹ bạn chuẩn bị cho bạn nhiều thức ăn như vậy, bạn chẳng cần phải làm gì, ngày ngày ăn chơi cũng ăn không hết chỗ thức ăn đó, sao lại phải khổ sở đến vậy chứ? Trên núi có rất nhiều thú dữ, hơn nữa thức ăn trong rừng còn rất nhiều, tôi không đi đâu!“. Chim Trĩ nói xong, nghĩ thầm: “Sóc ngốc nghếch, không biết hưởng phúc, xem mình sống tự do sung sướng thế nào đây này!” Đúng vậy, chim Trĩ rất kén chọn trong việc ăn uống, đồ ngon mấy nó cũng chỉ mổ vài cái rồi vứt đi. Rất nhiều loài vật đều phê bình nó ăn uống lãng phí, nhưng nó chẳng nghe ai khuyên nhủ cả.

“Thức ăn mà bố mẹ để lại, đúng là chất đầy một nhà, nhưng cũng sẽ có một ngày ăn hết thôi. Vì thế, tôi phải đi tìm thức ăn đây”. Nói xong, Sóc xách giỏ đi, một mình trèo lên núi tìm thức ăn. Nó bận rộn đến nỗi ướt đẫm mồ hôi và xách từng giỏ thức ăn về nhà. Mặc dù tìm thức ăn vô cùng vất vả, nhưng Sóc vẫn rất kiên trì. Khi mặt trời xuống núi, trong nhà Sóc đã chất đầy thức ăn.

Vài ngày sau, một cơn mưa lớn bỗng ào ào trút xuống khu rừng. Cơn mưa kéo dài đến mấy ngày, nước cuốn đi rất nhiều thức ăn. Những loài vật không dự trữ thức ăn đều vô cùng lo lắng, hoang mang và phải đi khắp nơi tìm thức ăn.

Mưa dần dần nhỏ hơn, Sóc lại đi lên núi tìm thức ăn. Khi nó xách giỏ quay về thì thấy trước cửa hang nhà mình có một con chim đang bị treo lủng lẳng trên đó. Sóc chạy đến xem thì phát hiện đó là chim Trĩ.

Hóa ra, chim Trĩ cả ngày tham ăn lười làm, khi trời mưa to, nó không tìm được thức ăn. Nó nghĩ đến những thức ăn chất đống trong nhà Sóc, vì thế nhân lúc Sóc không chú ý, nó đến trước hốc cây rồi thò đầu vào hốc cây ăn trộm thức ăn. Nhưng vì nó quá tham lam, miệng cắp quá nhiều thức ăn nên không nuốt vào được, hơn nữa đầu nó cũng không rút ra khỏi hốc cây, vì thế nó bị kẹp trong hốc cây cho đến chết.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.