Gió giao mùa
Con đường nào mơ áo trắng em bay
Có tóc xõa ngang chiều xanh nỗi nhớ
Bàn tay vẫy buồn rơi trên nhịp thở
Ngày tháng chần chừ ai tiễn ai đây?
Bữa em đi thoi thóp nắng chiều vương
Màu tím lạnh chân trời xa ngút ngắt
Tôi gọi nhớ để nghe hồn phiêu bạt
Gió thương xưa tròn đọng mắt mù sương
Em về không? Ừ, em chẳng về đâu!
Nghe xa lạ đến ngàn sau hối tiếc
Phượng hồng ơi đâu chỉ là ly biệt
Ngọn gió giao mùa chợt nhớ chợt đau.
Từ Xuân Lãnh – Ngày hạ năm 2002
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)
»»» Bài viết cùng chủ đề:
Cảm thức “chiều tàn” trong thi ca. Chiều tàn hay chiều tà là khoảnh khắc xảy ra trước hoàng hôn. […]
Cảm thức vũ trụ là cảm hứng chủ đạo trong thơ Huy Cận. Đó là sự cô đơn của một tâm hồn tươi trẻ khao…
Ngô Thụy Miên đã nhẹ nhàng khơi mở tình yêu trong ta. Cái cảm giác đầu tiên biết yêu cứ chộn rộn trong lòng, làm…
Có một mùa thu Nhật Bản trong thơ Haiku Nằm ở xứ cận nhiệt đới, Nhật Bản mang trong mình […]
Nghị luận: Thơ ca là cái đẹp đi tìm. Mở bài: Có nhà mỹ học nói: mọi thể chế chính […]
Người đẹp – Lò ngân Sủn – Người đẹp trông như tuyết chạm vào thấy nóng Người đẹp trông như […]
Con người khi yêu ai cũng đẹp. Họ đẹp là bởi tâm hòn họ có một một tình yêu đẹp. Nhìn bên ngoài ta thấy…
Hình ảnh con đò trong thi ca. Cũng như cây đa, bến nước, hình ảnh con đò trở thành biểu […]
Hình ảnh cánh chim trong thi ca. Đi giữa miền thơ, ta đã quen lắm với cảnh tượng ở một […]
Puskin cũng khẳng định, tình yêu vừa mong manh nhưng cũng vừa trường cửu với thời gian. Cho đến khi trái tim thôi không còn…
Truyền thuyết nàng công chúa có trái tim hóa đá Thuở xa xưa, tại một vương quốc nọ, có một […]
Cảm nhận bài thơ Ngậm ngùi của Huy Cận Huy Cận bắt đầu nhận ra buổi chiều trong ánh nhìn […]