Bài thơ: Gió giao mùa

Gió giao mùa

Con đường nào mơ áo trắng em bay
Có tóc xõa ngang chiều xanh nỗi nhớ
Bàn tay vẫy buồn rơi trên nhịp thở
Ngày tháng chần chừ ai tiễn ai đây?

Bữa em đi thoi thóp nắng chiều vương
Màu tím lạnh chân trời xa ngút ngắt
Tôi gọi nhớ để nghe hồn phiêu bạt
Gió thương xưa tròn đọng mắt mù sương

Em về không? Ừ, em chẳng về đâu!
Nghe xa lạ đến ngàn sau hối tiếc
Phượng hồng ơi đâu chỉ là ly biệt
Ngọn gió giao mùa chợt nhớ chợt đau.

Từ Xuân Lãnh – Ngày hạ năm 2002
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang