CẢNH KHUYA
(Hồ Chí Minh)
Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
1947
»»» Bài viết cùng chủ đề:
CUỐN SÁCH CHÌA KHÓA VŨ TRỤ CỦA GIOÓC-GIƠ Có nhiều điều kì lạ đang đợi bạn trong cuốn sách này, […]
BỘ PHIM NGƯỜI CHA VÀ CON GÁI Bạn sẽ không thể kìm được nước mắt khi xem những hình ảnh […]
LÁ CỜ THÊU SÁU CHỮ VÀNG – TÁC PHẨM KHÔNG BAO GIỜ CŨ DÀNH CHO THIẾU NHI Lá cờ thêu […]
NẮNG MỚI, ÁO ĐỎ VÀ NÉT CƯỜI ĐEN NHÁNH (Về bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư – Lê […]
CHIỀU SÂU CỦA TRUYỆN LÃO HẠC (Văn Giá) […] Cái hay của truyện là ở chỗ nào? Đâu là chỗ […]
VẺ ĐẸP CỦA BÀI THƠ CẢNH KHUYA (Lê Trí Viễn) Bài thơ Cảnh khuya nằm trong chùm thơ năm 1947 […]
BÊN BỜ THIÊN MẠC (Hà Ân) Trần Bình Trọng dẫn họ về nhà Nhân Tông đang ở. Trần Quốc Tuấn […]
ĐÁNH NHAU VỚI CỐI XAY GIÓ (Trích tiểu thuyết Đôn Ki-hô-tê – Xéc-van-tét) Chợt hai thầy trò phát hiện có […]
HỒI THỨ MƯỜI BỐN: QUANG TRUNG ĐẠI PHÁ QUÂN THANH (Trích Hoàng Lê nhất thống chí – Ngô gia văn […]
XA NGẮM THÁC NÚI LƯ (Vọng Lư Sơn bộc bố – Lý Bạch) Phiên âm: Nhật chiếu Hương Lô sinh […]
VỊNH KHOA THI HƯƠNG (Trần Tế Xương) Nhà nước ba năm mở một khoa, Trường Nam thi lẫn với trường […]
MỜI TRẦU (Hồ Xuân Hương) Quả cau nho nhỏ miếng trầu hôi, Này của Xuân Hương mới quệt rồi. Có […]