Nghị luận về tính lễ độ.
Một trong phẩm chất cao quý nhất của con người đó là tính lễ độ. Lễ độ là cách cư xử đúng mực của mỗi người trong khi giao tiếp với người khác. Người sống biết lễ độ thường rất tôn trọng, quý mến, niềm nở đối với mọi người xung quanh. Họ luôn biết chào hỏi, thưa gửi, cảm ơn, xin lỗi đối với người khác. Bởi thế, họ thường được mọi người yêu mến, tôn trọng và giúp đỡ. Lễ độ chính là biểu hiện sâu sắc nhất của người có văn hóa, có đạo đức, giúp cho mối quan hệ giữa người với người thêm tốt đẹp hơn. Thái độ ứng xử có văn hóa, phù hợp với chuẩn mực đạo đức xã hội luôn mang lại niềm vui trong cuộc sống. Ngược lại, ta vẫn thường thấy nhiều người không biết lễ độ. Họ thường tỏ ra kiêu căng, hợm hĩnh, khinh thường người khác, đề cao bản thân quá mức, coi trọng vật chất hơn tình nghĩa. những người như thế thật đáng chê trách. Học sinh rất cần rèn luyện tính lễ độ. Phải biết kính trên nhường dưới, lịch sự lễ phép với ông bà, cha mẹ, thầy cô và những người lớn tuổi hơn mình, không vô lễ, xúc phạm người khác, xây dựng lối ứng xử, lối sống hiền hòa, giàu tình yêu thương, đoàn kết, gắn bó với mọi người. Rèn luyện tính lễ độ, cùng chung tay góp phần làm cho xã hội ngày càng văn minh hơn là trách nhiệm của mỗi chúng ta. Sống mà không biết lễ độ chẳng khác nào tự đánh mất phẩm chất đáng quý của mình.