Viết bài văn kể lại hoạt động hoạt động vệ sinh bảo vệ một cơ sở văn hóa, di tích lịch sử ở địa phương mà em đã tham gia

Bài văn 1:

  • Mở bài:

Thành phố Hồ Chí Minh không chỉ là trung tâm kinh tế sôi động mà còn lưu giữ nhiều di tích lịch sử quan trọng. Một trong số đó là khu Tượng đài Quang TrungQuận 10 – nơi tôn vinh người anh hùng áo vải Nguyễn Huệ. Vào cuối tuần trước, tôi đã tham gia hoạt động vệ sinh, dọn dẹp khu vực tượng đài, một trải nghiệm đầy ý nghĩa giúp tôi hiểu thêm về lòng yêu nước và trách nhiệm bảo vệ di sản quê hương.

  • Thân bài:

Buổi sáng hôm đó, tôi cùng nhóm bạn trong câu lạc bộ tình nguyện của trường có mặt tại khu Tượng đài Quang Trung. Ngay từ xa, tôi đã thấy bức tượng đồng cao lớn của vua Quang Trung đứng hiên ngang, tay cầm kiếm, ánh mắt rực lửa như đang nhìn về phía trước. Hình ảnh ấy toát lên khí thế hào hùng, gợi nhắc về một thời kỳ oanh liệt của dân tộc.

Nhìn quanh khu vực tượng đài, tôi nhận ra có khá nhiều rác như vỏ chai nhựa, lá khô và giấy vụn. Một số bức tường đá đã phủ đầy bụi, còn bồn hoa quanh đó cũng cần được chăm sóc. Nhìn cảnh tượng ấy, tôi càng thấy rõ hơn ý nghĩa của buổi lao động hôm nay.

Sau khi được phân công công việc, chúng tôi nhanh chóng bắt tay vào làm. Tôi cùng vài bạn khác lo nhặt rác, quét dọn lá cây và lau chùi phần chân tượng đài. Những bạn còn lại chăm sóc bồn hoa, cắt tỉa cây xanh và lau sạch các bậc thang dẫn lên tượng đài.

Trời ngày một nắng gắt, từng giọt mồ hôi lăn dài trên trán, nhưng không ai kêu ca mệt mỏi. Chúng tôi vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ, có lúc còn đùa nhau rằng “Dọn sạch khu tượng đài cũng giống như góp phần giữ gìn hào khí Tây Sơn vậy!”. Những câu nói vui ấy khiến không khí làm việc càng thêm sôi nổi.

Khi lau chùi chân tượng đài, tôi có cơ hội nhìn gần hơn từng đường nét khắc họa trên bức tượng. Mọi chi tiết đều thể hiện sự oai phong lẫm liệt của người anh hùng dân tộc, từ bộ áo giáp cứng cáp đến gương mặt đầy quyết tâm. Tôi chợt nghĩ về những trận chiến hào hùng năm xưa, khi Quang Trung lãnh đạo nghĩa quân Tây Sơn đánh tan quân Thanh vào mùa xuân Kỷ Dậu 1789. Cảm giác tự hào trào dâng trong lòng, thôi thúc tôi phải góp một phần công sức nhỏ bé vào việc giữ gìn nơi linh thiêng này.

Sau hơn hai giờ lao động, khu vực tượng đài đã trở nên sạch đẹp hơn hẳn. Bồn hoa rực rỡ sắc màu, bậc thang không còn vương bụi bẩn, từng tảng đá quanh tượng đài sáng bóng lên dưới ánh mặt trời. Nhìn xung quanh, ai cũng mỉm cười hạnh phúc, quên hết mệt nhọc.

Cuối buổi, chúng tôi cùng nhau chụp một bức ảnh kỷ niệm dưới chân tượng đài. Tôi cảm thấy vui và tự hào vì đã góp một phần nhỏ vào việc bảo tồn một di tích lịch sử quan trọng của thành phố.

Buổi lao động tại khu Tượng đài Quang Trung không chỉ là một hoạt động tình nguyện mà còn là bài học về lòng yêu nước, về sự trân trọng những giá trị lịch sử. Tôi nhận ra rằng, mỗi di tích không chỉ là một công trình kiến trúc mà còn là nơi lưu giữ hồn thiêng dân tộc.

  • Kết bài:

Trên đường về, tôi ngoái nhìn bức tượng một lần nữa. Hình ảnh người anh hùng áo vải đứng hiên ngang giữa lòng thành phố nhắc nhở tôi rằng, trách nhiệm bảo vệ và phát huy giá trị lịch sử không chỉ thuộc về ai đó, mà là của tất cả chúng ta. Tôi tự hứa với lòng rằng sẽ luôn trân trọng và lan tỏa tinh thần này, để lịch sử không chỉ nằm trong sách vở mà còn sống mãi trong trái tim mỗi người. ❤️💛

Bài văn 2:

  • Mở bài:

Thành phố Hồ Chí Minh không chỉ nổi tiếng với những tòa nhà hiện đại mà còn lưu giữ nhiều giá trị văn hóa, lịch sử quý giá. Trong đó, Quận 10 là nơi có nhiều chùa chiền, di tích lịch sử mang đậm dấu ấn thời gian. Tuần trước, tôi đã tham gia một hoạt động vô cùng ý nghĩa: dọn dẹp, bảo vệ và tìm hiểu về Chùa Việt Nam Quốc Tự – một trong những công trình văn hóa, tôn giáo quan trọng của thành phố.

  • Thân bài:

Sáng sớm, tôi cùng nhóm bạn tập trung trước cổng chùa. Việt Nam Quốc Tự hiện ra uy nghiêm với mái ngói cong vút, sắc vàng rực rỡ phản chiếu trong ánh nắng ban mai. Ngọn tháp cao vươn lên bầu trời xanh, tạo nên một vẻ đẹp vừa thanh tịnh, vừa linh thiêng. Từng bậc thang đá dẫn vào chánh điện mang theo dấu ấn của thời gian, kể lại những câu chuyện lịch sử mà tôi sắp được khám phá.

Trước khi bắt đầu công việc, chúng tôi được sư thầy kể về lịch sử của ngôi chùa. Việt Nam Quốc Tự không chỉ là một ngôi chùa bình thường mà còn là biểu tượng của phong trào đấu tranh Phật giáo năm 1963. Nghe những câu chuyện về sự kiện lịch sử ấy, tôi càng thêm kính trọng những người đã hy sinh vì tự do, vì hòa bình.

Nhóm chúng tôi được chia thành nhiều đội nhỏ để đảm nhận các nhiệm vụ khác nhau. Tôi cùng vài bạn phụ trách quét dọn sân chùa, nhặt lá rụng và lau chùi những bức tượng Phật. Một số bạn khác lau chùi chánh điện, sắp xếp lại ghế cho phật tử đến lễ chùa. Những người lớn tuổi trong nhóm thì phụ giúp chăm sóc vườn cây cảnh và hoa sen trong ao.

Dù mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng ai cũng vui vẻ, bởi chúng tôi biết rằng mình đang góp phần gìn giữ nét đẹp văn hóa của một di sản quý giá. Đặc biệt, trong lúc làm việc, tôi phát hiện ra những đường nét chạm khắc tinh xảo trên từng bức phù điêu, những bức hoành phi mang đậm tinh thần Phật giáo. Tất cả đều toát lên sự thanh tịnh, an lạc, khiến tôi cảm nhận được sự bình yên nơi đây.

Sau khi hoàn thành công việc, cả nhóm được vào chánh điện tham quan. Khi bước vào, một không gian trang nghiêm, ấm cúng hiện ra trước mắt. Mùi trầm hương thoang thoảng, ánh sáng từ những ngọn nến lung linh tạo nên khung cảnh thanh tịnh đến lạ thường. Tôi chắp tay, cúi đầu trước tượng Phật, lòng cảm thấy nhẹ nhàng, an nhiên.

Trước khi ra về, cả nhóm còn cùng nhau treo những bảng nhỏ mang thông điệp ý nghĩa: “Giữ gìn chùa sạch đẹp là bảo vệ di sản văn hóa”, “Không xả rác – Hãy trân trọng nơi tôn nghiêm”. Nhìn những dòng chữ ấy, tôi hy vọng rằng mọi người sẽ có ý thức hơn trong việc bảo vệ di sản của quê hương.

Buổi lao động tuy ngắn nhưng để lại trong tôi rất nhiều cảm xúc. Tôi nhận ra rằng, di sản không chỉ là những công trình kiến trúc, mà còn là biểu tượng tinh thần, là lịch sử sống của dân tộc. Nếu mỗi người đều có ý thức gìn giữ, những giá trị văn hóa ấy sẽ mãi mãi trường tồn cùng thời gian.

  • Kết bài:

Trên đường về, tôi ngước nhìn lại ngọn tháp cao vút của Việt Nam Quốc Tự, lòng tràn đầy tự hào. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ tiếp tục lan tỏa những giá trị tốt đẹp này, để Quận 10 nói riêng và Thành phố Hồ Chí Minh nói chung luôn giữ được bản sắc văn hóa thiêng liêng của mình 💛🏯✨

Bài làm 3:

  • Mở bài:

Thành phố Hồ Chí Minh – nơi tôi sinh ra và lớn lên – không chỉ là trung tâm kinh tế sôi động mà còn lưu giữ nhiều công trình lịch sử, văn hóa quý giá. Tuần trước, tôi có cơ hội tham gia hoạt động bảo vệ và phát huy giá trị di tích Nhà thờ Đức Bà cùng câu lạc bộ tình nguyện của trường. Đó là một trải nghiệm khó quên, giúp tôi hiểu hơn về trách nhiệm gìn giữ những nét đẹp văn hóa của thành phố thân yêu.

  • Thân bài:

Sáng sớm, khi thành phố còn vương chút se lạnh, tôi cùng nhóm bạn tập trung trước Nhà thờ Đức Bà. Từ xa, tòa kiến trúc cổ kính với hai tháp chuông vươn cao sừng sững giữa lòng thành phố hiện đại khiến tôi không khỏi trầm trồ. Những viên gạch đỏ rêu phong, những ô cửa kính màu sắc rực rỡ kể lại biết bao câu chuyện lịch sử.

Trước khi bắt đầu công việc, chúng tôi được nghe giới thiệu về lịch sử của công trình này. Nhà thờ Đức Bà được xây dựng từ cuối thế kỷ XIX, là biểu tượng của Sài Gòn xưa và nay. Trải qua thời gian, nhà thờ vẫn giữ được vẻ đẹp uy nghiêm, là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa, tín ngưỡng của người dân thành phố.

Nhóm chúng tôi được phân công làm nhiều công việc khác nhau: dọn dẹp rác xung quanh nhà thờ, lau sạch băng ghế trong khuôn viên, nhắc nhở du khách giữ gìn vệ sinh và không viết vẽ lên tường gạch. Tôi cùng vài bạn khác còn được giao nhiệm vụ chăm sóc vườn hoa nhỏ quanh tượng Đức Mẹ. Những bông hoa hồng nhung, cẩm tú cầu sau khi được tưới nước trông tươi tắn hơn hẳn, như đang mỉm cười chào đón chúng tôi.

Dù công việc khá vất vả, ai cũng nhiệt tình. Chúng tôi vừa làm vừa trò chuyện rôm rả. Có lúc, một cậu bạn trong nhóm tinh nghịch giả vờ cầm chổi làm “phù thủy dọn rác”, khiến cả nhóm cười vang. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng đổi lại, chúng tôi thấy lòng vui vì đã góp phần bảo vệ một di tích quý giá của thành phố.

Trong lúc lau những hàng ghế gỗ, tôi bắt gặp một cụ già đang lặng lẽ cầu nguyện. Nhìn ánh mắt cụ trầm lắng, tôi chợt hiểu rằng Nhà thờ Đức Bà không chỉ là một công trình kiến trúc mà còn là nơi lưu giữ ký ức, niềm tin và sự bình yên của bao thế hệ người dân Sài Gòn.

Trước khi kết thúc hoạt động, nhóm chúng tôi còn viết những tấm biển nhỏ kêu gọi mọi người giữ gìn di sản: “Xin đừng xả rác – Hãy bảo vệ nét đẹp Sài Gòn”, “Gìn giữ di sản – Trách nhiệm của tất cả chúng ta”. Tôi hy vọng những thông điệp ấy sẽ giúp mọi người nâng cao ý thức hơn.

Buổi lao động tuy ngắn nhưng để lại trong tôi thật nhiều cảm xúc. Tôi nhận ra rằng, di sản không chỉ tồn tại nhờ những viên gạch, bức tường cổ kính mà còn nhờ tình yêu và sự trân trọng của con người. Nếu ai cũng có ý thức giữ gìn, những giá trị văn hóa của Thành phố Hồ Chí Minh sẽ mãi mãi trường tồn.

  • Kết bài:

Ra về, tôi ngoái nhìn Nhà thờ Đức Bà thêm một lần nữa, lòng tự hào vì đã góp một phần nhỏ bé vào việc bảo vệ di sản của quê hương. Tôi thầm nhủ: sau này, dù đi đâu xa, tôi cũng sẽ luôn yêu và trân trọng những giá trị lịch sử, văn hóa của mảnh đất này – nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi. ❤️🏛🌿

Bài văn 4:

  • Mở bài:

Quê hương tôi là một vùng đất giàu truyền thống lịch sử với nhiều di tích văn hóa lâu đời. Những di tích chứa đựng trong mình dấu tích của cha ông và những trang sử hài hùng của dân tộc. Cuối tuần trước, tôi đã có cơ hội tham gia một hoạt động vô cùng ý nghĩa: dọn dẹp, tu sửa và tìm hiểu về di tích lịch sử ở địa phương do nhà trường tổ chức. Đó không chỉ là một buổi lao động mà còn là một hành trình khám phá những giá trị quý báu mà cha ông để lại.

  • Thân bài:

Sáng hôm ấy, ánh mặt trời rạng rỡ chiếu sáng khắp con đường làng quen thuộc. Tôi cùng nhóm bạn tập trung tại sân đình làng, nơi diễn ra hoạt động. Mọi người đều mang trong mình sự hào hứng, tay cầm chổi, khăn lau, sơn quét… để bắt tay vào công việc. Ngôi đình cổ kính với mái ngói rêu phong, những cột gỗ chạm khắc tinh xảo hiện ra trước mắt, mang theo bao trầm tích thời gian.

Trước khi bắt đầu, bác trưởng làng đã kể cho chúng tôi nghe về lịch sử của ngôi đình. Đây là nơi thờ Thành Hoàng làng – người có công khai hoang, lập làng từ hàng trăm năm trước. Mỗi dịp lễ hội, dân làng lại tụ họp về đây để dâng hương, tưởng nhớ công lao của tổ tiên. Lắng nghe câu chuyện, tôi cảm thấy lòng mình dâng lên niềm tự hào về quê hương và càng quyết tâm góp sức gìn giữ những giá trị này.

Sau khi phân công nhiệm vụ, nhóm tôi bắt tay ngay vào công việc. Tôi cùng vài bạn quét dọn lá khô trong sân đình, lau sạch những bức hoành phi treo trên tường. Một số bạn khác giúp sơn lại những bức tường cũ đã bong tróc, còn các anh chị lớn hơn phụ trách quét rêu xanh trên bậc đá. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, đôi tay dính đầy bụi bẩn, nhưng chẳng ai nản lòng.

Có lúc, tôi dừng tay một chút và ngắm nhìn từng nét chạm trổ trên cột đình. Những hình rồng, phượng uốn lượn tinh xảo, dù đã nhuốm màu thời gian nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trang nghiêm. Tôi chợt hiểu rằng, mỗi viên gạch, mỗi mái ngói nơi đây không chỉ là vật vô tri mà là một phần của lịch sử, một chứng nhân cho bao thế hệ đi qua.

Sau gần hai giờ lao động, đình làng như khoác lên mình tấm áo mới. Sân đình sạch sẽ, những bức tường sáng sủa hơn, từng bức hoành phi, câu đối trở nên rõ nét. Nhìn thành quả ấy, ai cũng vui vẻ, quên hết mệt mỏi.

Kết thúc buổi lao động, bác trưởng làng đã cảm ơn chúng tôi và nhắc nhở: “Di sản văn hóa không chỉ là những công trình vật chất, mà còn là hồn cốt của quê hương. Muốn gìn giữ, chúng ta phải bắt đầu từ những hành động nhỏ nhất.” Lời nói ấy khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.

Từ hôm đó, tôi càng thêm yêu quý quê hương và hiểu rằng việc bảo vệ, phát huy giá trị văn hóa, lịch sử không phải là trách nhiệm của riêng ai mà là của tất cả chúng ta. Tôi tự nhủ sẽ luôn giữ gìn, trân trọng và lan tỏa những giá trị ấy đến mọi người.

  • Kết bài:

Một ngày lao động trôi qua, nhưng bài học về lòng tự hào và trách nhiệm với di sản quê hương sẽ còn mãi trong tôi. Tôi tin rằng, nếu ai cũng có ý thức gìn giữ những giá trị ấy, quê hương chúng ta sẽ luôn đẹp đẽ, rạng rỡ với những nét văn hóa truyền thống ngàn đời. ❤️🏯

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang