Đọc hiểu văn bản:
May không đi giày
(Truyện cười dân gian)
(Ngữ văn 8, Chân trời sáng tạo)
I. Tìm hiểu chung.
– Xuất xứ: In trong Tiếng cười dân gian Việt Nam, Trương Chính, Phong Châu sưu tầm, biên soạn và giới thiệu, NXB Khoa học xã hội, 1997.
– Thể loại: Truyện cười.
– Phương thức biểu đạt: tự sự.
– Tóm tắt: Một ông tính hà tiện đi chân không ra chợ chẳng may vấp phải hòn đá chảy máu. Thay vì than đau thì ông ta mừng vì không đi giày, ông ta sợ giày bị rách mũi.
– Nội dung: Truyện bố cục ngắn gọn, kết thúc bất ngờ, mâu thuẫn gây cười ngay trong lời nói, hành động của nhân vật.
– Nghệ thuật: Phê phán những người có tính keo kiệt, bủn xỉn.
II. Đọc hiểu văn bản May không đi giày.
– Câu chuyện bắt đầu từ việc một người đàn ông không đi giày ra chợ và vấp phải hòn đá.
– Khi người đàn ông vấp phải hòn đá ngón chân chảy móng ròng ròng, nhưng ông ta lại không phàn nàn mà còn nói “May cho mình thật!”.
– Cái cười nảy sinh khi: người đàn ông nói “may là vì tôi không đi giày. Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!”
→ Bài học: Phê phán những người có tính keo kiệt, bủn xỉn.
III. Tổng kết.
– Câu chuyện phê phán tính keo kiệt, bủn xỉn của ông hà tiện, cũng như của biết bao người khác, tận dụng tối đa để không phải bỏ tiền ra.