Ngày xuân độc ẩm
Nhấp chén trà thơm nhớ bạn xưa
Ngày xuân độc ẩm có buồn chưa
Trước sân còn sót cành mai nở
Thiếu bạn trà ngon cũng thấy thừa
Điếu thuốc trên môi ngún hết rồi
Một mình ngồi nhớ một mình thôi
Xuân ơi chầm chậm cho ta gửi
Một chút tình xuân với đất trời
Ta cảm thương đời đã có ta
Ngày xuân độc ẩm mấy chung trà
Mơ chi rượu lạt, mơ chi tết
Xuân thả hồn theo khói thuốc xa
Mây trắng về đâu mấy cụm trôi
Ta thương cánh bướm dạt phương trời
Hoa xuân rụng xuống đời ta chứ
Lặng lẽ nhìn xuân người hỡi người.
Từ Xuân Lãnh 2001
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)