Bài thơ: Chung bóng trăng tan

Chung bóng trăng tan

Trăng lên đầu núi biếc
Ai đợi đò sang sông
Cô lái ngồi ngái ngủ
Sương trắng trời mênh mông

Dòng nước vô tình chảy
Ai đợi đò boăn khoăn
Cô lái ngồi lơ đãng
Con cá đớp vầng trăng

Trời đất đêm tịch mịch
Ai đợi đò hoang mang
Cô lái bỏ sào nghỉ
Lơ lửng cái trăng vàng

Chim đậu cành mơ ngủ
Ai đợi đò buồn trông
Cô lái giật mình thức
Thấy trăng vỡ đầy sông

Sương đêm từng hạt lạnh
Ai đợi đò chơi vơi
Cô lái buồn cô quạnh
Vớt từng mảnh trăng trôi

Chuông khuya rơi trầm lắng
Sông nước chảy mơ màng
Cô lái và ai đó
Ngồi chung bóng trăng tan.

Từ Xuân Lãnh – 2004
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.