Phát biểu cảm nghĩ về một loài cây mà em yêu thích
- Mở bài:
Trong vườn, ông tôi trồng rất nhiều loài cây. Có thể nói đó là một thế giới thu nhỏ của thiên nhiên. Từ những loài cây to lớn và hoang dã như bằng lăng, sim tím, trúc bầu,… đến những loài cây nhỏ bé, dân dã như cải ngồng, ngò ri, mười giờ. Tôi đặc biệt chú ý đến khóm hoa mười giờ mà ông cẩn thận trồng ở bên mé bể nước bởi quanh năm, dù ngày nắng hay ngày mưa, dù mùa hè oi ả hay mùa đông giá rét, lúc nào tôi cũng thấy có hoa nở, lúc lưa thưa vài nụ, lúc rực rỡ sắc màu.
- Thân bài:
Hoa mười giờ là loài cây thân mọng nước, mềm mại. Đó là loại cây thân thảo, chỉ mọc thâm thấp, là là mặt đất. Lá cây hình dải hơi dẹt, mép nguyên, thân có màu hồng nhạt, lá có màu xanh nhạt. Sở dĩ cây có tên là hoa mười giờ là bởi chỉ khi nắng lên, tầm đến 10 giờ là hoa bắt đầu nở rộ, khoe toà sắc màu dưới nắng.
Ông tôi kể rằng có lần đi trên bờ đê, ông tình cờ bắt gặp một khóm hoa mười giờ của ai nó nhổ ném đi. Dưới trời nắng gắt, cây đã khô héo. Thương quá, ông mang cây về trồng ngay cạnh bể rồi ngày đêm chăm sóc. Tuy thân cây mười giờ nhìn mềm mại nhưng lại có sức sống rất dẻo, không hề yếu ớt như vẻ ngoài của nó. Đúng là cây không phụ lòng người. Dù cây có bị héo khô nhưng khi được ông tôi chăm sóc, cây đơm mầm, nảy lộc nhanh chóng và phát triển mạnh mẽ phi thường. Mùa mưa năm ấy, cây đã bén rễ xanh tươi. Đến mùa xuân, hoa đồng loạt nở dâng tặng cho ông sắc màu rực rỡ nhất. Ông tôi rất vui, ngày đêm ngắm nhìn không biết chán.
Những ngày tôi về thắm ông, sáng nào ông cũng dẫn tôi ra vườn. Ông tất bật tưới cây, còn tôi nghịch ngợm quanh luống hoa mười giờ. Buổi sớm, nắng chưa gắt lắm, nhiều bông hoa đã nở, mỗi đóa hoa một sắc màu khác nhau. Có hoa màu vàng xem lẫn cánh hồng, có hoa tím xen lẫn cánh trắng, cánh đỏ. Nắng lên, hoa nở rộ hơn. Tôi mãi xới lại quanh luống, xếp lại mấy viên gạch vỡ, quay lại đã thấy mấy bông hoa khép nụ ban nãy đã bung nở rồi. Tôi reo lên kinh ngạc rồi nhìn ông mỉm cười.
Trời nắng gắt, cả luống hoa nở rộ toàn hoa là hoa. Muôn màu sắc hòa lẫn vào nhau giống như một bản giao hưởng sắc màu, trong rất thích mắt. Tôi không hiểu vì sao trong thân cành mảnh mai và yếu đuối ấy lại chứa đựng nhiều màu sắc đến thế. Càng nghĩ càng thấy bối rối. Tối về tôi hỏi ông điều đó. Ông trầm tư giảng giải rằng thuở xa xưa, ở trên thiên đình có một nàng công chúa vô cùng xinh đẹp. Vì yêu mến cảnh vật trần gian, nàng thường trốn Ngọc Hoàng xuống trần gian du sơn ngoạn thủy. Ngọc Hoàng hay biết sự việc, Ngài vô cùng giận dữ đã ra lệnh trừng phạt, hóa nàng thành hoa mười giờ, muôn đời khoe sắc dưới trần. Nhớ thiên đình nên ngày nào nắng lên, cổng trời mở, nàng đều khoe sắc, mong Ngọc Hoàng thương mà tha tội cho.
Kết bài:
Chao ôi, giờ tôi mới biết hoa mười giờ là một nàng công chúa trên thiên đình hóa kiếp mà thành. Hèn chi cánh hoa xinh đẹp đến thế. Đêm ấy, những cánh hoa mềm mại theo vào giấc ngủ. Tôi mơ thấy nhưng bông hoa bỗng nhiên biến thành những nàng công chúa nắm tay nhau bay lên trời cao. Họ bay mãi, bay mãi rồi biến mất trong ánh sáng chói lòa.
Bài viết thật sâu sắc.Cả ơn tác giả.