Cảm nghĩ về những ngày đầu tiên bước vào trường THPT
- Mở bài:
Có những lúc hoàn cảnh làm thay đổi bạn. Nhưng tốt hơn hết là bạn hãy làm hoàn cảnh thay đổi theo cách của bạn. Con người có thể làm thay đổi cuộc đời mình bằng cách làm thay đổi thái độ của mình đối với cuộc sống, William James đã nói thế. Bước vào năm học lớp 10 ở trường THPT Ngô Gia Tự, biết bao cảm xúc mới mẻ nảy sinh trong tâm hồn tôi. Đó thực sự là một cuộc thay đổi lớn, cuộc thay đổi quyết định có thể làm chuyển hướng cuộc đời tôi. Và chắc chắn rằng những ước vọng, hoài bão, niềm tin và cả tương lai cũng bắt đầu từ đây.
- Thân bài:
Bước vào trường THPT là một sự kiện trọng đại đối với mỗi con người. Đó là thời khắc đánh dấu sự trưởng thành cả về thể chất lẫn tâm hồn, bắt đầu một thời kì học tập và rèn luyện quyết liệt, đầy khó khăn, thử thách. Tôi luôn cho rằng sự hình thành và kiểm nghiệm các năng lực đích thực của con người có lẽ cũng bắt đầu từ đây chứ không hẳn là được chờ đợi ở trường đại học mới có thể tiến hành.
Tuổi mười sáu, có lẽ tôi cũng phải nhận ra rằng mình đã là một chàng trai đích thực. Với chiều cao một mét bảy mươi, tôi thấy mình không thua kém bất cứ một bạn trai nào cùng lớp. Các bạn nữ thì thua kém tôi tới cả một cái đầu. Thể chất quyết định tinh thần mà. Một thể hình lí tưởng sẽ giúp tôi tự tin bước tới, thực hiện những khát khao mà bấy lâu đã ấp ủ, mong chờ. Đó thực sự là một bước đệm quan trọng đối với tôi.
Mười sau tuổi, tôi chính thức bước vào lớp 10. Những ngày đầu tiên đi học trong bộ đồng phục mới, tôi không khỏi hồi hộp và lo âu xen lẫn niềm tự hào và kiêu hãnh. Trường Ngô Gia Tự không xa lạ gì với tôi nhưng giờ đây nó là cả một thế giới đầy mới mẻ. Trước đây, nhiều lần tôi có theo chị sang đây khi chị học trường này nhưng giờ chính thức trở thành học sinh của trường, cảm giác lạ lẫm, bỡ ngỡ cùng sự thích thú cứ lan tỏa trong tôi. Dù đã hơn một tháng làm quen với trường mới, bạn mới, lớp học mới rồi, thế nhưng, mỗi lần bước vào cổng trường, trái tim tôi vẫn còn đập thình thịch như đang nhảy múa trong lòng ngực.
Tôi luôn trong trạng thái háo hức, chờ đợi một cái gì đó mỗi khi đến lớp. Tôi không thể hình dung thật rõ đó là cái gì. Có thể đó là một người bạn mới, một bài học mới hay một điều thú vị nào đó đủ sức làm cho tôi thấy hạnh phúc. Nhìn các anh chị lớp lớn tự tin xải bước trong sân trường hay ngồi dựa mình trên ghế đá, tay cầm quyển sách, mắt đọc chăm chú, tôi cũng thấy mình lớp hơn. Chỉnh lại cổ áo cho thật ngay ngắn, nhìn bộ đồng phục một lần nữa, tôi hít một hơi dài, mạnh bước đi thẳng vào lớp học. Các bạn nữ cùng lớp cũng xinh xắn trong bộ áo dài, ai cũng hồng hào rạng rỡ.
Những ngày học đầu tiên thật náo nhiệt và rộn rã. Dường như ai cũng như tôi, cố gắng khám phá ngôi trường mới trong niềm vui sướng, hân hoan. Không như ngôi trường cấp hai tôi đã từng học, trường cấp ba sạch sẽ và khang trang hơn nhiều. Trường học có ba dãy, cấu trúc hình chữ U với một dãy ngang nối liền hai dãy dọc. Trường có bốn tầng. Các phòng ở tầng trệt được bố trí làm phòng thực hành vi tính, thư viện, phòng lưu trữ và các phòng hành chính. Các phòng ở tầng một là các lớp học của khối lớp 10. Tầng hai và tầng ba là lớp học của các anh chị khối 11 và 12.
Phòng học lớp tôi ở giữa dãy ngang, cửa nhìn ra sân. Trước cửa có cây bàng to che bóng mát rượi cả ngày. Nhiều lúc, trong giờ học mà tôi vẫn mơ màng nhìn ra hướng ấy. Mỗi buổi sáng sớm, có một đôi chim chích thường đến cây bàng ấy hót ríu rít. Chúng chuyền từ cành lá này sang cành lá khác, không phải để tìm mồi mà chắc là đang chơi trò trốn tìm. Con chim mái bay trước tìm cách lẩn trốn đâu đó trong tàn lá rồi kêu lên vài tiếng đánh động. Con chim trống giả vờ hoảng hốt nhìn bên này bên kia, lên tiếng gọi rồi vội đi tìm. Cứ thế, chúng đùa giỡn đến hơn ba mươi phút rồi mới cùng nhau bay đi.
Ngồi cùng bàn với tôi là một cô bạn nữ thật xinh xắn. Bạn ấy tên là Diệu My, một cái tên thật đẹp. Diệu My tính nết hiền hậu, hay bẽn lẽn nhưng rất năng động. Lúc đầu, ngồi cùng nhau, tôi ngại lắm bởi đó là lần đầu tiên tôi được ngồi học cùng bàn với người bạn xinh đến thế. Không hiểu vì sao tôi không thể bình tĩnh hơn được. Mãi sau, khi đã quen nhiều, tôi mới tập trung vào bài học. Diệu My biết thế, không nói gì, thỉnh thoảng nhìn tôi nhắc nhở, bắt tôi tập trung học bài. Lúc ấy, tôi mỉm cười gượng gạo. Các bạn nam khác có lẽ cũng ghen tỵ với tôi về điều đó.
Việc học đối với tôi không có gì khó khăn nhưng đúng thật là càng học lên cao kiến thức càng khó. Nếu ở cấp 2, kiến thức ở cấp độ cơ bản thì lên lớp 10, kiến thức bắt đầu đi vào chuyên sâu hơn. Nói là chuyên sâu thì cũng không phải vì những kiến thức ấy chỉ là cơ bản nhưng được khai thác triệt để hơn nhiều. Nhiều vấn đề mới mẻ được đưa vào giảng dạy. Bài học thực hành nhiều hơn và thực tế hơn.
Ở trường THPT, thầy cô giáo nghiêm khắc hơn các cấp học dưới. Khi thầy cô bước vào lớp, lướt nhìn học sinh với ánh mắt nghiêm nghị, cả lớp đứng chào, im phăng phắc. Một không khí nghiêm trang và tôn nghiêm bao trùm lên tất cả. Tiết học diễn ra trong im lặng, chỉ nghe tiếng thầy cô giáo giảng bài vang vang, tiếng viết bảng cành cạch. Những ngày đầu, thầy cô giáo chưa khảo bài hay kiểm tra bài vở gì hết. Nhưng sau bốn tuần học tập, hoạt động quen thuộc ấy bắt đầu khởi động. Sự căng thẳng ghê gớm hiện trên những gương mặt. Những nụ cười tắt lịm. Có lần, thầy giáo dạy toán kiểm tra bài căng quá, Diệu My như muốn khóc. Nguyên tắc của thầy đã học là phải hiểu. Hãy để tri thức nói chuyện. Nhiệm vụ của tuổi trẻ là học tập. Không chăm lo học tập không trở thành người hữu ích được.
Thời gian thắm thoát trôi đi nhanh như những áng mây bay qua bầu trời. Từng ngõ ngách của ngôi trường mến yêu này tôi đã nằm lòng hết. Các bạn cùng lớp tôi đã biết tên không sót một ai. Tôi còn biết nhiều bạn ở các lớp khác nữa. Bảy lần được gọi tên khảo bài tôi đều thực hiện tốt. Mười hai lần được kiểm tra tập vở, tôi đều đảm bảo đầy đủ. Đó thực sự là một niềm vui lớn. Tôi rất tự tin và trông chờ vào những ngày học sắp tới.
Tôi cũng đã học được ba điều quan trọng ở trường học này. Thứ nhất, biết dùng thư viện và xem nó như một người thầy vĩ đại. Thứ hai là biết nhớ nhanh và chính xác. Thứ ba là biết tuân thủ kỉ luật và chăm sóc giấc ngủ để có một trí nhớ tốt. Điều mà tôi chưa học được là làm thế nào suy nghĩ có sáng tạo theo một thời khóa biểu. Đó thực sự là mọt thử thách lớn bởi tuổi trẻ còn ham chơi và kiêu ngạo mà.
- Kết bài:
Thay đổi bản thân không bao giờ là dễ dàng nhưng luôn luôn có thể. Cuộc đời thay đổi khi chúng ta thay đổi. Đừng để mình phụ thuộc vào hoàn cảnh mà hãy làm hoàn cảnh thay đổi theo ý bạn muốn. Ở trường THPT bạn hoàn toàn có thể làm được điều đó. Hãy trưởng thành ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường bởi không có ở đâu có thể chuẩn bị sức mạnh tiến vào tương lai cho bạn tốt hơn ở đó.