Suy nghĩ về sự cần thiết phải biết sống cống hiến trong cuộc sống.
Thước đo của cuộc đời không phải là thời gian mà là sự cống hiến. Cống hiến là sự tự nguyện, tự giác đem sức lực, tài năng và trí tuệ của mình để đóng góp cho lợi ích chung của xã hội. Sống cống hiến là không màng đến lợi ích cá nhân mà làm hết mình vì lợi ích chung, vì sự phát triển của một tập thể, một cộng đồng… Cống hiến là một trong những phẩm chất tốt đẹp của con người. Cống hiến ngay từ những gì nhỏ bé nhất: ta có kiến thức – ta vận dụng kiến thức để phát minh, sáng tạo, cho sự nghiệp trồng người; ta có cơ bắp – ta lao động để tạo ra của cải vật chất. Cuộc đời mỗi con người là hữu hạn, hãy sống thật ý nghĩa. Hãy sống như những dòng sông luôn biết cho đi. Khi vừa sinh ra, chúng ta chỉ là những giọt nước nhỏ bé nhưng khi cuối đời, ta hãy là dòng nước mạnh mẽ, góp phần làm nên những dòng chảy vĩ đại. Cuộc sống chứa đựng muôn vàn khó khăn và thử thách, hãy mạnh mẽ như dòng chảy để có thể xuyên qua núi hay thậm chí tạo thành một hẻm núi, đánh bật lại những khó khăn của cuộc đời mình. Hãy sống chậm lại một chút để lắng nghe và tận hưởng những vẻ đẹp của cuộc đời, để từ đó bồi đắp thêm sự phong phú cho tâm hồn mỗi chúng ta. Cống hiến, cho đi thật nhiều để nhận về thật nhiều và tận hưởng cuộc sống với tát cả sự ngọt ngào của sự chia sẻ và yêu thương. Nếu một ngày, con người không một ai biết sống cống hiến nữa thì cuộc sống sẽ tàn lui, tình yêu thương sẽ biến mất, chỉ còn trên mặt đát này lòng tham, thù hận, bạo lực và chết chóc mà thôi.