van-mau-hay-ke-ve-mot-con-vat-nuoi-ma-em-yeu-thich-hoang-de-cua-toi-do-nguyen-hoang-phuc

Văn mẫu hãy kể về một con vật nuôi mà em yêu thích: Hoàng Đế của tôi

Văn mẫu hãy kể về một con vật nuôi mà em yêu thích: Hoàng Đế của tôi

Thuần hóa một hung thần sẽ thú vị hơn là nuôi những con vật tầm thường, bé bỏng, dễ thương. Không biết từ khi nào, tôi lại có những ấn tượng mạnh mẽ về loài bò cạp, sớm bi thuyết phục bởi sự mạnh mẽ và bí ẩn của chúng giống như trong các câu chuyện Ai Cập cổ đại hay truyền thuyết vua bò cạp.

Đó là một chú bò cạp hoàng đế Pandinus, một loài bò cạp bản địa châu Phi. Bò cạp hoàng đế là một trong những loài bò cạp lớn nhất trên thế giới. Với con trưởng thành có chiều dài trung bình khoảng 20 cm. Kích thước to lớn của nó cộng thêm yếu tố nó ít độc và tuổi thọ dài khiến nó là loài bò cạp được nuôi làm vật cưng phổ biến trên khắp thế giới. Điều đó dẫn đến việc chúng bị săn bắt tràn lan làm đe dọa khả năng tuyệt chủng của nó.

Dường như ẩn sâu trong nó là tâm hồn của quỷ dữ. Cũng có thể đó chỉ là phỏng đoán của con người mỗi khi trông thấy hình dáng dữ tợn và kì bí của nó.

Khi tôi mua con Hoàng Đế từ bác bán hàng rong trước cổng trường, nó đang nằm trong một chiếc lồng sắt chắc chắn. Lúc về tới nhà, tôi mới phát hiện chiếc đuôi có kim độc huyền thoại của Hoàng Đế bị tổn thương nặng. Gần nửa đuôi bị rách làm cái đuôi lệch một bên. Tôi nghĩ chắc là do bị kẹt vào khe sắt.

Tôi rất lo lắng. Nếu chiếc đuôi không thể tự lành lại được chắc chú sẽ buồn lắm. Bởi loài bò cạp luôn tự hào có chiếc đuôi có nộc độc với những cú chích chết người, thách thức mọi kẻ thù của nó. Vội vàng, tôi lấy lọ thuốc tím (một loại thuốc sát khuẩn) và băng dán băng bó vết thương cẩn thận. Tôi cố làm cho thật nhẹ nhành để Hoàng Đé không bị đau. Vốn vụng về nên tôi băng bó không được đẹp lắm. Nhìn cái đuôi bị băng chặt cứ khuây khuây trong thật ngộ nghĩnh.

Trong 12 cung hoàng đạo, bọ cạp được gọi là Hổ Cáp. Hình ảnh tượng trưng của chòm Hổ Cáp đêm đêm sáng trên nền trời là một hình tượng khiến cho người ta hình dung đến sự khủng khiếp đáng sợ. Những con bọ cạp sống độc thân. Chúng có hình thể to, bóng sáng. Bọ cạp thích đi kiếm thức ăn vào ban đêm. Ban ngày, chúng nghỉ ngơi trong hang động hoặc khe đá.

Thân bọ cạp chia làm hai phần: phần đầu ngực (đốt thân trước) và phần bụng (vùng thân sau). Phần bụng bao gồm phần bụng dưới và đuôi. Phần đầu ngực bao gồm lớp giáp, mắt, chân kìm (một phần của miệng), chân kìm sờ và 8 chân.

Thân ngực vạm vỡ, kết hợp với màu đen tuyền khiến bọ cạp mạnh mẽ như một chiến binh thời tiền sử. Phần bụng dưới chia làm 8 đoạn. Phần bụng dưới được bọc giáp bằng chất sừng. Còn phần đuôi gồm 6 đốt (đốt đầu tiên như đốt bụng cuối cùng). Đốt cuối lần lượt gồm một túi chứa, một cặp tuyến độc và một mũi tiêm nọc độc. Phần cuối của chiếc đuôi có một đoạn chứa nọc độc.

Phần cong này lên đến phần lưng của nó, dùng để cảnh báo những loài động vật kiếm ăn hoặc những kẻ địch đang định xâm phạm nó không được tiến lại gần. Đây là cơ quan tự vệ của bò cạp. Đồng thời nó đóng vai trò giữ thăng bằng mỗi khi nó di chuyển. Nếu mất phần đuôi, bò cạp không thể sinh tồn. Phần giáp bao quanh cơ thể, một số chỗ có lông làm cơ quan cân bằng.

Một lớp phủ ngoài giáp vốn trong suốt sẽ biến thành màu xanh lục huỳnh quang dưới tia tử ngoại. Những con bọ cạp mới lột xác sẽ không phát sáng cho tới khi lớp giáp nó cứng cáp. Lớp phủ đó có thể không bị sứt mẻ trong hóa thạch suốt hàng trăm triệu năm.

Tôi thường bỏ Hoàng Đế trên tay, để chú bò từ đầu này đến đầu kia. Dù cái đuôi bị thương không thể chích được nhưng tôi vẫn bao tay cho chắc ăn. Thỉnh thoảng Hoàng Đế tập cử động cái đuôi như thể kiểm tra xem có lành hẳn chưa.

Một tuần trôi qua, cái đuôi đã liền hẳn, tôi cẩn thận tháo bỏ băng dán. Hoàng Đế tỏ ra thích lắm. Như tìm lại được chính mình trong cảm giác tự đo, vừa thả vào trong hộp, nó liền chạy mấy vòng rồi tạch tạch cái đuôi thử sức. Chắc nó thấy hài lòng về sự chăm sóc của tôi. Cho dù về bản chất mà nói, nọc độc là để tự vệ chứ không phải là để tấn công, nhưng khi đối phương khiêu chiến với nó, nó sẽ dũng cảm rời khỏi chỗ ẩn náu của mình, và lao vào chiến đấu.

Bò cạp là một loài bướng bỉnh. Ngay cả khi nó tự giết chết bản thân mình, cũng không chịu thừa nhận mình đã bị đánh bại. Tôi chợt nghĩ đến một cuộc chiến quyết liệt và gây cấn giữa tôi – một chiến binh Orion vĩ đại và Hoàng Đế – vua của loài bò cạp như trong truyền thuyết.

Ngay sáng hôm sau, khi đã chuẩn bị tất cả, tôi gọi bọn trẻ trong xóm đến xem cuộc tử chiến giữa chàng thợ săn Orion và vua bò cạp. Tôi bảo vệ kĩ càng ngón tay rồi hóa trang nó thành chàng thợ săn. Còn Hoàng Đế, tôi may cho nó một bộ giáp thật đẹp, có trang hoàng màu sắc sực sỡ.

Cuộc chiến bắt đầu trong tiếng tung hô vang trời của đám trẻ. Những đôi mắt ngưỡng mộ, hau háu nhìn vào hai dũng sĩ. Tôi ngoe nguẩy ngón tay thách thức. Hoàng Đế lượn vòng dò xét đối phương rồi lao vào chiến đấu. Thật lợi hai, nó lao vào dùng càng ôm chặt lấy ngón tay tôi rồi dùng đuôi chích liên tục. Những cú đòn dũng mãnh mà có lẽ nếu đối phương dù có gan lì trúng phải lùi bước bỏ chạy. Sau nó thả ra và quan sát đối thủ.

Tôi tiếp tục cử động thách thức. Phát hiện kẻ thù vẫn chưa bị hạ gục nó lại lao vào tấn công. Lần này, nó không ôm chặt nữa mà cứ cứ chạy vòng và chích chích thẳng liên tiếp. Mỗi cú ra đòn thật mạnh mẽ và chính xác có kèm theo nộc độc. May mà ngón tay tôi đã được bọc kĩ nếu không thì đã sưng vù trong đau đớn rồi.

Đám trẻ hô lên hào hứng. Bất ngờ, tôi tóm lấy đuôi chú xách bỗng lên trời. Hụt hẫng, không còn chỗ bám, chú cứ gượng lên cố gắng tiếp cận đối thủ nhưng đành bất lực. Cuộc chiến kết thúc. Thợ săn Orion chiến thắng. Đám trẻ lại vỗ tay tán thưởng vô cùng.

Cứ mỗi lần đi học về, tôi đều dành một ít thời gian chơi đùa cùng chú. Tôi thích cái đuôi lúc nào cũng cảnh giác cao độ của Hoàng Đế, sẵn sàng chích vào người ta nếu bị giật mình hay phát hiện nguy hiểm. Đó có thể chỉ là bản năng xong tôi nghĩ đề phòng, cảnh giác là một kĩ năng cần thiết để sinh tồn trong tự nhiên, một phẩm chất cần có.

Dần dần, Hoàng Đế quen với tôi hơn. Nó không còn dựng càng đề phòng mỗi khi tôi bắt chú ra khỏi hộp. Nó thích bò khắp nơi, thích được tự do. Đôi khi nó đứng lặng im, hoặc ẩn mình ở một góc tối nào đó. Loài bò cạp không thích không gian ồn ào hoặc sáng gắt. Nó thích bóng tối, thích yên lặng như các vị thần luôn ẩn mình nơi vắng vẻ. Những phản ứng của nó tuy đơn điệu, không tình cảm như loài chó, loài mèo nhưng tôi yêu nó bởi cái khí phách hùng dũng và vẻ lạnh lùng, bí hiểm mê hoặc gợi cho ta nhiều suy nghĩ.

Thế đấy các bạn ạ!. Dù là loài vật đầy nguy hiểm nhưng có thể đem đến cho chúng ta những cảm giác thú vị khi ta nuôi chúng. Con Hoàng Đế với khí phách của nó luôn nhắc nhở tôi biết vươn lên, biết đấu tranh, biết tự lập trong cuộc sống và không bao giờ chịu lùi bước trước khó khăn thử thách.

Nhưng tôi khuyên các bạn không nên nuôi chúng nếu các bạn là người vụng về hay chưa hiểu biết gì về loài vật này. Bởi chúng rất nguy hiểm, có thể làm ta tổn thương. Thậm chí là cướp đi tính mạng nếu một khi ta thiếu cẩn thận và đề phòng.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang