Kể về con vật nuôi mà em yêu thích
Nếu ai đã từng một lần chơi game online ắt hẳn không khỏi bị ấn tượng bởi tính năng trải nghiệm độc đáo của nó. Game online luôn có mặt tốt mặt không tốt của nó. Người chơi game sẽ được tiếp cận thế giới “thực tế ảo” theo những cách khác nhau từ đó nhận được sự tương tác khác biệt nhau.
Về cơ bản, game online với sức thu hút mãnh lực, có tác động tiêu cực đối với người chơi. Có những người chơi game mà không màng đến sức khỏe, học hành. Game cũng có thể làm thay đổi thói quen, tình cảm và nhận thức của người chơi.
Nhưng sẽ có lợi nếu ta biết chơi một cách đúng đắn, biết làm chủ bản thân và dừng lại đúng lúc. Tôi đã từng nuôi một con hổ trắng thuộc dòng tộc thần thú ở trong game. Đó là một trải nghiệm hết sức thú vị, cho tôi nhiều bài học nhân sinh sâu sắc.
Một hôm, tôi đến nhà cậu bạn chơi, tình cờ thấy cậu ấy đang chơi game. Nhìn thấy những hình ảnh nhân vật được thiết kế tinh xảo, những chuyến phiêu lưu hấp dẫn và kì bí, tôi vô cùng kinh ngạc. Lúc đó, trong đầu tôi nghĩ: “Thì ra game cũng thú vị thật đấy!”. Không thể cưỡng lại niềm đam mê muốn sở hữu một nhân vật và những chuyên phiêu lưu mạo hiểm vào miền đất xa lạ, tôi lập tức chạy về nhà và tạo một tài khoản cho riêng mình. Đi vào game là đi vào một thế giới vô tận, tự do và huyền diệu.
Giữa lúc phân vân, chưa biết lựa chọn con vật nào làm thú cưng vì có vô vàn loài thú đáng yêu. Bất chợt tôi phát hiện ra một chú hổ trắng nhỏ bé đang nhìn tôi chờ đợi. Ôi, nó trông thật đáng yêu và tội nghiệp trong bộ dạng bé xíu đứng nép mình dưới gốc cây Linh Giác. Không do dự, tôi chạy đến ôm chầm lấy nó. Kể từ đó nó hoàn toàn thuộc về tôi.
Tôi đặt tên cho hổ trắng là Tiểu Miu vì nó nhỏ bé như một chú mèo con. Lúc mới bắt đầu, tôi rất vụng về, không biết làm thế nào để Tiểu Miu mau lớn. Tôi không có kinh nghiệm chăm sóc thú nuôi vì tôi chưa nuôi thú nuôi bao giờ. Ngày trước, ba có mang về nuôi một chú cún giống Bato thuần chủng, nhưng lúc ấy nó đã cao lớn rồi.
Tôi không biết cho Tiểu Miu ăn gì và phải làm gì nữa. Mấy ngầy đầu, Tiểu Miu gầy yếu trông thật thàm thương dù tôi đã cố gắng hết sức. Cứ cách hai ngày là tôi phải online chăm sóc Tiểu Miu. Tôi đi hỏi hết người này đến người khác trên diễn đàn kinh nghiệm chăm sóc thú nuôi. Họ đã rất nhiệt tình chỉ bảo. Dần rồi cũng quen. Tiểu Miu ngày một lớn dần lên, không còn gầy yếu nữa.
Việc chăm sóc rất tỉ mỉ. Cách hai ngày là phải cho nó uống sữa, tắm rửa cho nó sách sẽ. Vất vả ở chỗ, Tiểu Miu không chịu tắm nước lạnh mà phải tắm nó bằng nước ấm. Ngày ngày, tôi làm người tiều phu đi đốn củi để đầy trong kho. Lúc nào cần tắm cho Tiểu Miu thì lấy ra đun nước. Lại còn chuyện dẫn nó đi dạo nữa chứ. Tôi phải dẫn nó đi làm quen với cảnh vật, dạy nó các kĩ năng sinh tồn cần thiết. Tôi giống như vị sư phụ đang truyền thụ tinh hoa cho học trò vậy. Tiểu Miu tỏ ra rất ngoan, nó chăm chú lắng nghe và thực hiện rất tốt.
Trời, tôi cứ ngỡ việc chơi game đơn giản – “chỉ là thế giới ảo thôi mà” – nhưng kì thực nếu bạn muốn có cái gì thì tự bạn phải làm lấy. Không có gì là hoàn toàn miễn phí. Tôi bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn. Cuộc sống tự lập không hề đơn giản.
Cuộc chơi giúp tôi biết tự giải quyết các vấn đề của mình. Tôi tự biết lựa chọn các giải pháp hiệu quả và tự chịu trách nhiệm. Tôi tăng cường tham vấn người cùng chơi, học hỏi và rút kinh nghiệm qua từng trải nghiệm. Đôi khi bạn phải tỏ ra là nguười am hiểu tất cả, nắm cả thế giới ở trong tay và sẵn sàng làm chủ nó. Tuy thế giới ấy không hề có thật nhưng những bài học tôi có được luôn là thật.
Có hôm lười quá, ngại nhóm lửa đun nước ấm, tôi mang Tiểu Miu ra bờ suối thả “bùm” xuống dòng suối để nó tự bơi. Kết quả Tiểu Miu lăn ra ốm. Không biết làm sao, tôi lại phải lên diễn đàn hỏi hết người này đến người nọ để tìm thuốc cho nó. Cuối cùng, trải qua mấy ngày, Tiểu Miu mới khỏi. Đúng là dại dột, tự mình hại mình.
Khi Tiểu Miu lớn, việc chăm sóc dễ dàng hơn. Khả năng tự làm việc của nó cũng tăng lên. Nó đổi từ uống sữa sang ăn thịt. Tôi bắt đầu dẫn Tiểu Miu đi làm nhiệm vụ để lấy điểm đổi thức ăn. Quả thật, tôi đã tốn một mớ tiền để mua sữa cho nó. Giờ tự túc được tôi phấn khởi vô cùng.
Dĩ nhiên, việc này mẹ tôi không hề hay biết. Tôi đã dành hết tiền ăn sáng để mua sữa cho Tiểu Miu từ bé tới giờ. Tiểu Miu đã không phụ lòng tôi, nhiệm vụ nào nó cũng hoàn thành và nhận lấy phần thưởng xứng đáng.
Khi đến tuổi trưởng thành, tôi tìm người bạn đời cho nó. Việc này khiến tôi bối rối. Yêu cầu của game khá cao, phải tìm ra con hổ cùng loại cùng chủng, cùng dòng tộc thần thú và tương hợp với Tiểu Miu nữa. Tôi lại vắt sức ra “truy lùng” hoàng tử tương xứng cho nó. Cuối cùng tôi cũng tìm thấy và cho chúng kết đôi, cùng xây dựng hạnh phúc. Chúng tôi đã cùng nhau đi đến Tam Sinh thánh điện để nhận giấy chứng nhận. Có được người bạn đời hợp ý, Tiểu Miu vui mừng khôn xiết.
Đứng nhìn gia đình hổ quấn quýt, tôi chợt nhận ra mẹ tôi vất vả thế nào để nuôi tôi khôn lớn. Từ lúc tôi còn ấu thơ cho đến bây giờ có lẽ mẹ đã dành cho tôi tất cả tình yêu thương. Những đêm trường thức trắng khi tôi sốt cao, những ngày mưa tần tảo với cái quán nhỏ để tôi từng ngày được đến trường.
Tôi vẫy tay chào biệt Tiểu Miu. Có lẽ đây là lần gặp gỡ cuối cùng. Hổ yêu của tôi đã tìm được một người nương tựa rồi. Hành trình của nó vẫn cứ tiếp diễn những chuyến phiêu lưu của tôi cũng phải kết thúc. Tiểu Miu hiểu ý, nó khẽ cuối đầu, nước mắt rưng rưng nhìn tôi lần cuối.
Từ đó đến nay, tôi chăm chỉ học tập không còn chơi game nữa và thương mẹ nhiều hơn. Tôi khuyên các bạn nếu có chơi game thì hãy nghĩ đến người thân, biết dừng lại đúng lúc. Game mang đến cho ta nhiều trải nghiệm thú vị nhưng nó có ma lực ghê gớm dẫn các bạn đến sai lầm, đốt cháy tuổi trẻ trong mê mị nếu các bạn thiếu bản lĩnh tự làm chủ bản thân.