Viết đoạn văn 200 chữ bàn về những thói ăn chơi, đua đòi của con người.
Ăn chơi đua đòi là hiện tượng ta thường bắt gặp trong đời sống; nó đã và đang diễn ra quanh ta, nhất là lớp trẻ. Nó đã trở thành “thói” rất đáng chê trách. Thói ăn chơi vô lối là cách sống của một số người bắt chước nhau, đua đòi nhau về cách sống, cách xài sang, thích trưng diện, chạy theo “mốt”, tính khoe khoang, sĩ diện. Có kẻ thì khoe sang, khoe giàu, ăn tiêu như phá. Xe máy, ô tô thích dùng loại “xịn”. Từ bộ váy, bộ vét, chiếc áo khoác đến đôi giày, đồng hồ, túi xách…. phải là hàng Nhật, hàng ý, hàng Mĩ…. mua bằng đô – la trong siêu thị mới oách. Kẻ thích ăn chơi đua đòi thường rất lười nhác trong lao đông và học tập. Họ thường làm việc qua loa, đối phó, việc khó thì đùn đẩy cho người khác. Ăn chơi đua đòi là cách sống tiêu cực, trái hẳn với nếp sống, đạo lí của nhân dân. Học được một điều hay, rèn được một đức tính tốt thì rất khó, nhưng đua đòi, ăn chơi, nhất định sẽ bị sa ngã. Muốn tránh được thói xấu này, không còn cách nào tốt hơn là luôn nỗ lực trong lao động và học tập, sống có ước mơ, hoài bão lớn lao, biết chọn bạn mà chơi, kiên quyết chống lại các thói hư tật xấu. Tóm lại, ăn chơi, đua đòi, là một thói xấu. ăn ngon mặc đẹp ai cũng muốn, nhưng phải hợp lí, hợp thời, hợp cảnh. Xung quanh chúng ta có biết bao tấm gương sáng và đẹp về con người mới và đẹp. Hình ảnh những học sinh giỏi ở trường ta, quê hương ta đã nêu lên cho ta bao bài học quý báu để noi theo.