»» Nội dung bài viết:
Phân tích “Trăng sáng trên đầm sen” của Chu Tự Thanh.
I. Mở bài:
– Tác giả Chu Tự Thanh (1891 – 1948), là nhân sĩ yêu nước nổi tiếng Trung Quốc đi cùng những bài tản văn có vị trí hết sức quan trọng trong lịch sử văn học hiện đại Trung Quốc, và được nhiều độc giả yêu thích cho đến nay.
– Tác phẩm “Trăng sáng trên đầm sen” được in trong Những câu chuyện đi cùng năm tháng, NXB Văn học, Hà Nội, năm 2014).
II. Thân bài:
1. Cảm hứng chủ đạo.
– Vẻ đẹp tinh tế, thuần khiết của thiên nhiên và con người nơi đây.
– Tình yêu sâu sắc và thấm đượm tình cảm của tác giả dành cho thiên nhiên cùng với đó là sự trắc ẩn của Chu Tự Thanh trước vẻ đẹp hoàn mĩ của thiên nhiên.
– Tâm trạng thi sĩ khi gợi nhớ về khung cảnh quê hương.
– Sự hòa quyện tuyệt vời giữa hào quang ánh trăng tráng lệ và đặc sắc của hoa lá đầm sen tạo nên một vẻ đẹp tuyệt đẹp.
2. Tình cảm thi sĩ với thiên nhiên.
– Thi sĩ miêu tả cảnh đêm trăng sáng trên đầm sen rất đẹp và lãng mạn.
– Thi sĩ cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên, tình cảm thi sĩ với thiên nhiên được thể hiện qua những từ ngữ miêu tả.
3. Tình cảm thi sĩ với cuộc sống.
– Tác giả miêu tả cuộc sống rất đẹp và ý nghĩa, là nơi thanh tịnh để con người tìm đến và hưởng thụ
– Qua đó, người đọc cảm nhận được ý nghĩa nhân văn của cuộc sống và tâm tư tình của tác giả.
4. Giá trị nghệ thuật.
– So sánh mùi hương trong những bông hoa sen với tiếng hát của một tài tử nào đó từ trên tòa nhà cao tầng.
– Nhân hóa hình ảnh của bông sen với nét đẹp kiều diễm của người phụ nữ.
– Sử dụng từ ngữ nhẹ nhàng, trong trẻo lôi cuốn người đọc, người nghe từ đó tạo nên sự dễ dàng thấu hiểu được tâm tư, tình cảm của tác giả.
III. Kết bài:
– Với tài năng của mình, Chu Tự Thanh đã sử dụng rất điêu luyện các bút pháp nghệ thuật, từ đó khắc họa nên vẻ đẹp thiên nhiên đêm trăng thật dịu ngọt, thơ mộng. Qua đó đã tác giả thành công để lại cho người đọc biết bao niềm xao xuyến khi được thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp của hương sắc nơi đây qua tác phẩm “Trăng sáng trên đầm sen”.
Bài văn tham khảo.
Bài làm 1.
- Mở bài:
Chu Tự Thanh là một thi nhân, tản văn gia rất nổi tiếng tại Trung Quốc. Ông là một học giả có tinh thần yêu nước mãnh liệt cùng với nhiệt huyết sục sôi, năng nổ, ý chí vững mạnh. Ông nổi tiếng với những bài tản văn đặc sắc như Tấm lưng, Trăng sáng trên đầm sen, Màu xanh,…Đặc biệt Trăng sáng trên đầm sen là một trong những tác phẩm rất tiêu biểu để lại cho độc giả rất nhiều ấn tượng sâu sắc.
- Mở bài:
Khung cảnh buổi đêm yên tĩnh mở ra “Vầng trăng đang từ từ nhô lên, đã không còn nghe thấy tiếng nô đùa của bọn trẻ chơi trên đường cái bên ngoài bức tường” trong khoảnh khắc dịu êm như thế, nhưng dường như nhân vật trữ tình dường như đang có nỗi tâm sự gì đó mà “cảm thấy trong lòng bồn chồn không yên”. Trong khi ra ngoài hóng mát, tác giả bỗng nhớ tới đầm sen mà mình vẫn thường đi qua, chắc hẳn trong đêm trăng tròn đầy như thế này, đầm sen ấy cũng sẽ đẹp lắm. Một mình ông dạo bước trên con đường quen thuộc, giờ đây tác giả cảm thấy bản thân như đang: “ Thoát khỏi bản thân vào lúc bình thường, như bước vào một thế giới khác hẳn”.
Trong giờ phút thanh bình ấy, khi được tản bộ dưới vầng trăng sáng, chẳng có điều gì làm xáo động tâm hồn, tác giả cảm thấy mình đang được tự do. Giờ đây mới chính là lúc thích hợp nhất để có thể tận hưởng trọn vẹn hương vị của đất trời, hương sắc của thiên nhiên trong đêm trăng sáng. Đầm sen hiện ra với vẻ đẹp dịu dàng mà lại thơ mộng biết bao: “Trên mặt đầm sen quanh co uốn khúc là những tán lá sen san sát. Lá sen nhô lên mặt nước rất cao, như là váy của nàng vũ nữ yêu kiều”. Những bông sen màu trắng xinh đẹp, yêu kiều, hồn nhiên lốm đốm tô điểm, nổi bật trên những lớp lá sen: “Có bông vừa dịu dàng hé nở, có bông còn e thẹn chúm chím, chúng như những hạt ngọc châu, lại như những cánh sao trên bầu trời đêm thăm thẳm, hoặc lại như những cô gái xinh đẹp vừa tắm xong”. Một làn gió nhẹ nhàng vô tình thổi qua, đưa hương thơm của những bông sen tỏa khắp đất trời, mùi hương được nhà thơ tinh tế mà khéo léo so sánh với “tiếng hát trên tòa nhà cao tầng từ xa vọng tới” qua đó đã làm nổi bật mùi hương thơm ngát, khiến cho độc giả càng thêm ấn tượng với những bông hoa sen xinh tươi. Lớp sương mỏng nhẹ phủ trên tán lá và cánh hoa làm cho chúng như mới được “tắm gội bằng sữa bò” hay “lại như được bao trùm trong giấc mộng bằng dải lụa mỏng” làm cho cảnh sắc đầm sen thêm thơ mộng làm sao. Vầng trăng đầy đặn, vẹn tròn là vậy, nhưng đôi khi vẫn bị những lớp mây trắng bao phủ, làm nó chẳng được sáng tỏ cho lắm. Nhưng như vậy lại khiến tác giả rất vừa ý, chỉ cần chợp mắt lạ chút thôi, cũng khiến ông rất dễ chịu và thỏa mãn.
Với những tia sáng le lói của mình, ánh trăng xuyên thấu chiếu vào mọi vật: “Ánh trăng xuyên qua kẽ lá từ trên những rặng cây cao rọi xuống, bóng lá cây màu đen loang lổ từng lớp trông như ma; hình bóng của những cành liễu thưa thớt, cong cong, như vẽ lên mặt lá sen” tuy “Ánh trăng trên đầm sen không đồng đều, thế nhưng giữa ánh sáng và hình bóng tạo nên một giai điệu hài hòa, như bản nhạc vi-ô-lông (violin) nổi tiếng”. Thật là một khung cảnh trữ tình và thơ mộng biết bao, cảnh và trăng hòa quyện với nhau, tạo nên một khoảnh khắc làm rung động lòng người.
- Kết bài:
Với tài năng của mình, Chu Tự Thanh đã sử dụng rất điêu luyện các bút pháp nghệ thuật, từ đó khắc họa nên vẻ đẹp thiên nhiên đêm trăng thật dịu ngọt, thơ mộng. Qua đó đã tác giả thành công để lại cho người đọc biết bao niềm xao xuyến khi được thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp của hương sắc nơi đây qua tác phẩm “Trăng sáng trên đầm sen”.
Bài làm 2.
- Mở bài:
Chu Tự Thanh là một nhân sĩ nổi tiếng Trung Quốc. Trong sự nghiệp văn chương, Chu Tự Thanh đã được xem là một ngôi sao sáng, đặc biệt là trong lĩnh vực tản văn, được độc giả yêu mến gọi là “văn học tinh túy”. Tác phẩm tiêu biểu của ông, “Trăng sáng trên đầm sen” đã ghi dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả.
- Mở bài:
Tác phẩm “Trăng sáng trên đầm sen” của Chu Tự Thanh là một tác phẩm tinh tế và tươi sáng, hoàn hảo ngay từ việc tạo dựng hình ảnh đầm sen được chiếu sáng bởi ánh trăng. Tác giả đã khéo léo sử dụng những mô tả đẹp mắt để mang lại cho độc giả một trải nghiệm tuyệt vời về không gian mơ hồ của đêm trăng trên đầm sen.
Bài “Trăng sáng trên đầm sen” của Chu Tự Thanh mở ra một khung cảnh buổi tối yên tĩnh, khi mà “vầng trăng từ từ nhô lên, không nghe thấy tiếng nô đùa của trẻ em chơi trên đường phía ngoài bức tường”. Trong khoảnh khắc dịu dàng này, nhân vật trữ tình muốn đi ra ngoài để thư giãn. Anh ta nói rằng mấy hôm nay anh ta cảm thấy lòng bồn chồn không yên. Trong đêm tối này, khi anh ta đi ra ngoài để hóng mát, anh ta bất ngờ nhớ đến đầm sen mà anh ta thường đi qua. Anh ta tự hỏi liệu trong đêm trăng đầy đặn như thế này có khác biệt so với những ngày thường không. Anh ta nhận thấy không có tiếng ồn từ trẻ em chơi đùa trên đường hay tiếng vỗ về của vợ đang ru thằng Nhuận trong nhà. Vì vậy, anh ta mặc áo khoác và đi ra ngoài sau khi khép cửa. Anh tin chắc rằng trong đêm trăng tròn như thế này, đầm sen sẽ trở nên tuyệt đẹp. Một mình anh bước đi trên con đường quen thuộc và bỗng dưng tác giả cảm thấy như “thoát ra khỏi chính mình, như bước vào một thế giới hoàn toàn khác biệt”.
Trong khoảnh khắc yên bình ấy, khi tác giả bước đi dưới ánh trăng sáng, anh cảm thấy mình được tự do. Đó là thời điểm hoàn hảo nhất để tận hưởng hương vị của đất trời và màu sắc của thiên nhiên trong đêm trăng sáng. Tác giả miêu tả vẻ đẹp của đầm sen trước mắt. Những tán lá sen uốn khúc và gần gũi với nhau trên mặt nước. Các bông sen màu trắng tươi tắn xuất hiện trên lá sen, có những bông sen hé nở dịu dàng, những bông khác còn đang e thẹn. Chúng giống như những hạt ngọc châu hay cánh sao trên bầu trời đêm, hoặc như những cô gái xinh đẹp vừa tắm xong. Một làn gió nhẹ thổi qua, mang theo hương thơm ngọt ngào, như tiếng hát từ xa vọng lại trên tòa nhà cao tầng. Trong khoảnh khắc này, lá sen và hoa cảm thấy như rung động, như tia chớp vượt qua đầm sen trong chớp mắt. Dưới những tán lá sen là dòng nước chảy một cách lặng lẽ, che giấu màu sắc vốn có của nó.
Từ cách miêu tả chi tiết, ta có thể cảm nhận được sự hài hòa, mềm mại và thơ mộng của đầm sen trong đêm trăng. Tác giả lựa chọn những từ ngữ tinh tế để tạo ra một hình ảnh đẹp và mang tính chất tượng trưng. Tác giả dùng những hình ảnh và từ ngữ tinh tế để tái hiện không chỉ hình ảnh mà còn cảm giác và âm thanh. Sự kết hợp giữa các giác quan đã tạo nên một không gian đầm sen mang đậm tính chất huyền bí, với sự kết hợp giữa ánh trăng, cây cối và âm thanh môi trường tự nhiên. Trên đường, chỉ có mình tôi và ánh trăng tỏa sáng khắp mọi vật: “Với những tia sáng le lói của mình, ánh trăng chiếu xuyên qua kẽ lá cây từ trên những cành cao, làm bóng lá cây màu đen trở nên mờ ảo như những hình ảnh ma quái. Những cành liễu mảnh khảnh uốn cong, tạo nên những đường nét trên mặt lá sen”. Mặc dù ánh trăng không trải đều trên đầm sen nhưng sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tạo ra một giai điệu hài hòa, như một bản nhạc violin nổi tiếng. Đây là một cảnh tượng trữ tình và thơ mộng đến tận cùng, khi cảnh vật và ánh trăng hòa quyện đã tạo nên một khoảnh khắc làm rung động trái tim của người ngắm nhìn.
- Kết bài:
Bài tản văn “Trăng sáng trên đầm sen” của Chu Tự Thanh không chỉ là một tác phẩm văn học độc đáo, mà còn là một trải nghiệm thị giác tuyệt vời. Tác giả sử dụng những hình ảnh tuyệt đẹp về ánh trăng, lá sen và hoa sen như những chứng cứ phân tích để tái hiện cảm xúc và tạo nên một không gian thơ mộng trong lòng người đọc. Đây là sức mạnh của văn chương, khắc họa và khai thác vẻ đẹp trong cuộc sống, mang đến cho chúng ta cảm giác thăng hoa và tận hưởng từng khoảnh khắc đẹp nhất của thế giới xung quanh chúng ta.