Bài văn miêu tả quang cảnh làng quê sau cơn mưa mùa hạ (Lớp 6)
Tiếng sấm nổ vang trời phía đằng đông, gió thổi phần phật trên hàng cây xoan, cơn mưa rí rắt nhỏ dần rồi dứt hẳn. Sau cơn mưa màu hạ, cảnh làng quê thay đổi hẳn.
Ánh nắng bắt đầu ló rạng. Trời đất mùa hạ là thế đấy, bất ngờ cơn mưa kéo đến không báo trước, nước ở đâu cứ ầm ầm đổ xuống, sấm chớp vang trời như kiểu đang thịnh nộ ai đó. Thế nào cũng bất ngờ tạnh, mây đen nhanh chóng tan đi, nắng lại lên, cứ như không có chuyện gì.
Sau cơn mưa, hàng tre rũ ngọn im lìm, cành lá còn ướt đẫm nước. Con đường dẫn vào làng, nước chảy thành dòng, đất và cát bị xẻ rãnh nhỏ giữa lối đi. Có ai đó vừa đi qua, dấu chân vẫn còn in sâu trên nền đất lún nhũn. Mái hiên nhà ông Tùng nước vẫn còn chảy lách tách. Đàn vịt bầu dưới ao vui vẻ, lặn ngụp không ngừng. Mấy con gà ủ rũ dưới mái hiên chuồng lợn chưa dám bước ra ngoài. Trong khi, trên cành cao, bầy chim chích đã ríu rít. Phía dưới tán lá rậm, một con chim mẹ xòe rộng đôi cánh che đàn con ben dưới. Những hạt nước trên lá vẫn còn nhỏ xuống lưng cánh. Mấy chim sáo toang toát kêu rồi cất cánh bay ra cánh đồng xa.
Ngoài đồng, bông lúa trĩu nặng vì còn động nước mưa. Bờ cỏ mướt mát màu xanh ngọc cũng khua khuẩy dưới nắng. Nước ngập tràn trề, bọn ếch nhái trong ruộng kêu vang tạo thành một bản đồng carộn rã. Chắc là chúng đang nói chuyện cùng nhau, một thứ ngôn ngữ khó hiểu nhưng rất dễ thương. Mấy cô cào cào áo lá rũ đôi cánh mỏng cho khô nước rồi phơi dưới nắng không dám cựa mình vì sợ bọn chèo bẻo dang chao liệng trên cao phát hiện.
Sau cơn mưa, làng quê như khoát lên mình chiếc áo mới, vừa quen thuộc vừa lạ lẫm. Mọi vật dường như tràn trề sức sống. Cành lá trở lại cái vẻ mướt xanh. Cái nóng oi ả của mùa hè cũng được xoa dịu đi nhiều.