Biểu cảm tình yêu của em với quê hương, đất nước
Dàn bài:
I. Mở bài:
– Giới thiệu khái quát về tình yêu quê hương đất nước: Quê hương, đất nước là nơi mỗi người sinh ra và lớn lên; nơi gắn bó máu thịt, là mái nhà chung, biểu tượng của truyền thống, văn hóa và tự hào dân tộc.
– Cảm xúc cá nhân khi nghĩ về quê hương, đất nước: niềm tự hào lớn lao về quê hương đất nước tươi đẹp và anh hùng.
II. Thân bài:
1. Quê hương, đất nước là nơi nuôi dưỡng tuổi thơ:
Miêu tả vẻ đẹp của quê hương:
– Cánh đồng lúa chín vàng, lũy tre làng xanh mát.
– Dòng sông, con đường, những ngôi nhà nhỏ bình dị.
– Hình ảnh những buổi chợ quê, sinh hoạt của con người.
Kỷ niệm tuổi thơ gắn liền với quê hương:
– Trò chơi dân gian, những ngày lễ hội, tình làng nghĩa xóm.
– Sự yêu thương, che chở của quê nhà đối với mỗi người con.
2. Niềm tự hào về lịch sử vẻ vang, hào hùng của dân tộc.
Lịch sử hào hùng của dân tộc:
– Những cuộc chiến chống giặc ngoại xâm, bảo vệ độc lập.
– Tinh thần kiên cường, bất khuất của ông cha ta.
Vẻ đẹp của đất nước hiện tại:
– Non sông gấm vóc, từ rừng núi đến biển cả.
– Các danh lam thắng cảnh nổi tiếng: Vịnh Hạ Long, Phong Nha – Kẻ Bàng, Tràng An…
Con người Việt Nam:
– Tính cách cần cù, chịu thương chịu khó, lòng nhân ái, đoàn kết.
3. Tình yêu và trách nhiệm với quê hương, đất nước.
– Ý thức giữ gìn vẻ đẹp thiên nhiên, văn hóa quê hương.
– Trách nhiệm học tập, rèn luyện để đóng góp cho sự phát triển của đất nước.
– Tầm quan trọng của việc bảo vệ truyền thống và xây dựng quê hương hiện đại.
III. Kết bài:
– Khẳng định tình cảm với quê hương đất nước: Quê hương, đất nước là nguồn cảm hứng, niềm tự hào mãnh liệt. Lời hứa sẽ luôn hướng về quê nhà, góp phần dựng xây và bảo vệ đất nước. Kêu gọi mọi người gìn giữ và phát huy tình yêu quê hương trong hành động hàng ngày.
Bài văn tham khảo 1:
- Mở bài:
Có thể nói, tình yêu quê hương đất nước là tình cảm thiêng liêng nhất trong lòng mỗi người. Đó không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, nơi ghi dấu tuổi thơ, mà còn là biểu tượng của bản sắc, văn hóa và cả lòng tự hào dân tộc.
- Thân bài:
Nhắc đến quê hương, trong tôi hiện lên hình ảnh cánh đồng lúa chín vàng, lũy tre làng nghiêng mình trong gió, và những dòng sông xanh mát trôi hiền hòa. Những buổi sáng tinh mơ, khi ánh nắng đầu tiên len lỏi qua từng kẽ lá, tiếng chim hót rộn ràng hòa quyện với mùi thơm của đất trời làm lòng người dịu lại. Mỗi góc nhỏ nơi quê hương đều gắn liền với những kỷ niệm, những dấu ấn không thể phai mờ.
Quê hương còn là nơi chở che, bảo vệ mỗi người trong những lúc khó khăn. Dù có đi xa đến đâu, hình ảnh làng quê thân thuộc luôn như một bức tranh sống động trong tâm trí, khiến tôi thêm vững vàng trước những thử thách của cuộc sống.
Đất nước Việt Nam, với hơn bốn nghìn năm lịch sử, không chỉ là quê hương của tôi mà còn là niềm tự hào chung của cả dân tộc. Từ những chiến thắng hào hùng trong lịch sử đến những con người cần cù, sáng tạo, đất nước ta luôn vững vàng vượt qua khó khăn. Hình ảnh những người lính năm xưa hy sinh xương máu để bảo vệ từng tấc đất quê hương, từng giọt mồ hôi của người nông dân góp phần nuôi sống dân tộc, tất cả khiến tôi thêm kính trọng và biết ơn.
Tình yêu quê hương đất nước không chỉ là tình cảm, mà còn là trách nhiệm. Là người trẻ, tôi nhận ra rằng mình phải cố gắng học tập, rèn luyện, để có thể đóng góp vào sự phát triển của đất nước. Tôi mơ ước một ngày nào đó sẽ được dùng chính kiến thức và nhiệt huyết của mình để làm đẹp hơn cho quê hương, để quê nhà ngày càng hiện đại nhưng vẫn giữ được nét đẹp truyền thống.
Dẫu cuộc sống hiện đại khiến nhiều người rời xa quê hương, nhưng mỗi lần nghĩ về, ai trong chúng ta cũng sẽ cảm nhận được một sự gắn bó sâu sắc. Đó là nơi ta luôn muốn quay về, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, và là niềm tự hào mãi mãi không phai.
- Kết bài:
Quê hương đất nước không chỉ là một nơi chốn, mà là tất cả những gì làm nên con người ta: bản sắc, lịch sử, văn hóa, và tình yêu sâu nặng. Hãy để lòng yêu quê hương đất nước luôn cháy mãi trong trái tim, để mỗi người Việt Nam dù ở đâu cũng sẽ góp phần giữ gìn và phát triển nơi mình sinh ra.
Bài văn tham khảo 2:
- Mở bài:
Quê hương và đất nước luôn chiếm một vị trí thiêng liêng trong trái tim mỗi con người. Đó là nơi bắt đầu những giấc mơ, là điểm tựa tinh thần và cũng là nguồn cảm hứng bất tận để ta sống, học tập và cống hiến.
- Thân bài:
Quê hương hiện lên trong tâm trí tôi là những điều giản dị và gần gũi nhất. Đó là hình ảnh làng quê thanh bình với lũy tre xanh rì rào trong gió, những cánh đồng lúa trải dài như tấm thảm vàng óng dưới ánh mặt trời. Đó là con đường nhỏ uốn lượn, nơi gắn bó với những bước chân thơ dại, những tiếng cười trong trẻo của một thời vô lo vô nghĩ.
Mỗi lần nhắc đến đất nước, trong tôi lại dâng trào một niềm tự hào sâu sắc. Đất nước ta không chỉ có vẻ đẹp tự nhiên kỳ vĩ, mà còn mang trong mình bề dày lịch sử với những trang hào hùng. Biết bao thế hệ cha ông đã ngã xuống để giữ gìn độc lập và chủ quyền, để con cháu hôm nay có được một cuộc sống hòa bình và tự do. Nghĩ về những hy sinh ấy, lòng tôi càng thêm kính trọng và biết ơn.
Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi chứa đựng văn hóa và truyền thống dân tộc. Những lễ hội, phong tục tập quán, hay những câu ca dao, tục ngữ, tất cả đều là kho tàng vô giá mà mỗi người Việt Nam cần gìn giữ và phát huy. Tôi cảm nhận được sự độc đáo và đặc biệt trong từng nét văn hóa ấy, từ chiếc áo dài thanh lịch đến điệu múa uyển chuyển của những ngày hội.
Bên cạnh tình yêu và sự gắn bó, quê hương đất nước còn là trách nhiệm của mỗi người. Là một học sinh, tôi nhận ra rằng việc cố gắng học tập và rèn luyện không chỉ là để xây dựng tương lai cá nhân mà còn là góp phần nhỏ bé vào sự phát triển của đất nước. Tôi mong muốn mình có thể đóng góp sức lực, tri thức để quê hương ngày một đổi mới, giàu đẹp hơn.
Tình yêu quê hương đất nước không cần phải thể hiện bằng những điều to tát. Đôi khi, chỉ là việc trân trọng những điều giản dị xung quanh, giữ gìn và bảo vệ môi trường, hay góp phần gìn giữ truyền thống, văn hóa của địa phương. Đó là lòng tự hào khi giới thiệu về đất nước mình với bạn bè quốc tế, hay đơn giản là cảm giác háo hức mỗi khi trở về nhà sau những ngày dài xa cách.
- Kết bài:
Quê hương đất nước chính là nơi ta bắt đầu và cũng là nơi ta luôn thuộc về. Tôi luôn mong rằng mình và những người xung quanh sẽ cùng nhau vun đắp, xây dựng để quê hương mãi là điểm tựa vững chắc, là nguồn cảm hứng và niềm tự hào của mọi thế hệ mai sau.
Bài văn tham khảo 3:
- Mở bài:
Tình yêu quê hương, đất nước là tình cảm thiêng liêng nhất đối với mỗi con người. Đối với em, quê hương, đất nước luôn nằm trong trái tim nồng ấm yêu thương.
- Thân bài:
“Quê hương” là tiếng gọi thân thương luôn thường trực trong tim mỗi người, bởi vậy, tình yêu quê hương là thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng. Yêu quê hương chính là chúng ta có tình cảm mật thiết, gắn bó với những gì thuộc về quê mình: tình yêu đối với gia đình, yêu những người thân quen, yêu mảnh đất mình đang sống, đó là tình cảm gắn bó với khát vọng xây dựng quê hương giàu đẹp.
Chúng ta yêu quê hương vì đó là nơi đầu tiên chào đón chúng ta trong cuộc đời này, yêu quê hương vì đó là nơi cho ông bà, bố mẹ ta cuộc sống yên bình êm ấm, là nơi có người thân, bạn bè, là nơi che chở chúng ta trước những sóng gió….
Không khó để kể ra những biểu hiện của tình yêu quê hương. Ta còn nhớ người E-ti-ô-pi-a mỗi khi có người khách rời quê hương của họ, sẽ được cạo sạch đất dưới đế giày, đó là bởi họ muốn giữ lại cho dù đó chỉ là nắm đất quê hương. Ta thấy Lí Bạch luôn đau đáu nhớ về cố hương của mình. Ta còn thấy Hồ Chí Minh trong “đêm xa nước đầu tiên” không nỡ ngủ, vì sóng dưới thân tàu không phải sóng quê hương.
Tình yêu quê hương là tình yêu giản dị. Bởi thế, ai cũng có thể bồi đắp cho mình tình cảm trân quý ấy: chúng ta yêu ngôn ngữ dân tộc, yêu ông bà, cha mẹ, anh em ta, vun trồng mảnh đất quê mình làm cho nó trở nên màu mỡ, xây dựng sự nghiệp trên chính quê cha đất tổ, với những em nhỏ, hãy học tập để xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp…
- Kết bài:
Quê hương là chiếc nôi lớn của mỗi người, là ngôi nhà mà bất cứ người con nào đi xa cũng nhớ. Tình yêu quê hương, đất nước là tình cmr thiêng liêng nhất của con người. Người ta có thể tách con người ra khỏi quê hương chứ không thể tách quê hương ra khỏi con người. Bởi thế, hãy yêu quê hương mình, vì yêu quê hương, con người mới có thể thực sự “lớn nổi thành người” (Đỗ Trung Quân)