Biểu cảm về người bà kính yêu
- Mở bài
Em thức khuya làm bài. Từ giường bên, nội trở mình khe khẽ. Bà nội có thói quen đêm nào cũng thức chờ em học bài xong mới đi ngủ.
- Thân bài
Bà nội năm nay hơn bảy mươi tuổi, dáng gầy guộc và lưng đã hơi còng. Gương mặt bà phúc hậu, ánh mắt thật hiền từ. Tuy mắt đã hơi mờ nhưng đôi tai bà vẫn còn tinh lắm. Bố mẹ em suốt ngày bận rộn với công việc đồng áng. Còn mẹ làm ở nhà máy dệt, sáng đi tối về. Bà thay bố mẹ chăm sóc anh em tôi từ việc ăn ở đến việc học hành.
Buổi sớm thức dậy, bà thường dọn dẹp nhà cửa rồi xách giỏ đi chợ. Lúc nào đi chợ về, bà cũng mua một cái gì đó cho anh em tôi. cất dọn xong mọi thứ, bà lại ra vườn trong mấy luống rau hay xói lại mảnh đất, chuẩn bị gieo hạt. Suốt ngày, bà chẳng lúc nào ngơi tay. Vì quen với công việc nhà nông quanh năm vất vả từ thời trẻ nên cho đến nay, bà vẫn còn khỏe mạnh, dẻo dai.
Đêm nào trước khi đi ngủ, bà cũng dành mười lăm, hai mươi phút kể chuyện cổ tích cho em nghe. Giọng kể của bà ấm áp và truyền cảm lạ thường. Ngày xưa, bà chỉ được học ở trường làng thôi, thế nhưng bà lại thuộc nhiều câu chuyện cổ và ca dao, hò vè,… Tôi thích nhất là những câu chuyện cổ tích có bà tiên, ông bụt. Còn anh tôi lại thích truyện kiểu hiệp sĩ và truyện ma. Ai cũng muốn bà kể chuyện mình thích. Chỉ có thế cũng khiến bà phải nhiều lần phân xử.
Qua lời bà kể, tôi càng thương cô Tấm xinh dẹp, dịu hiền và thương chú Cuội phải sống một mình dưới gốc đa trên cung Quảng. Trong giấc mơ, lúc nào tôi cũng thấy hiện ra một thế giới tươi đẹp, có chim chóc rít rít ca vang và mấy chú sóc cứ nhảy qua nhảy lại với mấy hạt dẻ thơm.
Con cháu, họ hàng và làng xóm rất quý bà vì bà hiền lành, phúc hậu. Ai gặp khó khăn cần đến bà là bà sẵn sàng giúp đỡ, chẳng quản sớm khuya. Mẹ tôi rất quý bà. Mẹ thường bảo nếu không có bà thì gia đình tôi sẽ gặp không ít khó khăn…
- Kết bài
Tôi yêu quý, gắn bó và rất biết ơn bà nội. Tôi mong bà mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu đến đời đười kiếp kiếp.