Miêu tả quang cảnh cuộc sống làng chài ven biển
Dàn bài gợi ý:
- Mở bài:
Giới thiệu cảnh sinh hoạt thú vị của quê hương: quang cảnh khi đoàn thuyền đánh cá trở về.
- Thân bài:
– Cảnh chờ đợi của người trong làng: có người nhộn nhịp, tươi vui, tin tưởng; có người lo âu, thấp thỏm chờ đợi.
– Cảnh bờ biển vào lúc ấy: chân trời, sóng biển, cánh chim
– Cảnh những người chờ đợi trên bến cá: rộn ràng bàn tán. Những hoạt động trong lúc chờ đợi.
– Cảnh đoàn thuyền trở về: từng con thuyền tiến vào cửa sông.
– Thái độ của mọi người khi nhận ra con thuyền đánh cá đầu tiên trở về: hân hoan, vui mừng.
– Hình ảnh những con thuyền hiện dần trên biển.
– Miêu tả cảnh tượng lúc thuyền đầu tiên vào bờ.
+ Người trên bờ lội xuống nước.
+ Những người ngư dân khiêng cá lên bờ.
– Những con thuyền tiếp tục vào bờ
– Cảnh chuyển cá lên bờ
– Cuối cùng những con thuyền nằm im trên bến lặng.
- Kết bài:
Bóng hoàng hôn dần buông xuống, chợ cá vãn dần. Nhà đỏ lửa chuẩn bị bữa cơm tối.
Bài tham khảo:
- Mở bài:
Quê tôi miền biển mặn, con người lao động quanh năm bám biển mưu sinh. Đời dân vạn chài có bao giờ được sung sướng. Hết bão tố tung hoành rồi đến mùa nước cạn cháy khô đồng ruộng, đói nghèo chẳng bao giờ vơi đi còn nỗi khổ đau cứ chồng chất lên mãi. Thế nhưng, dù thế nào quê hương vẫn là nơi đẹp nhất. Còn gì thú vị bằng cảnh buổi chiều khi đoàn thuyền đánh cá từ biển khơi trở về trong sự đón đợi trông chờ của bà con.
- Thân bài:
Trời mới xế trưa, gần như cả làng đã kéo nhau ra ngồi chờ trên bờ biển. Mặc dầu mặt cát còn nóng rẫy vì bị mặt trời nung cháy, nhưng gió từ biển đã thổi lồng lộng vào bờ khiến cho không khí trở nên dìu dịu và thoáng đãng. Các bà, các cô ngồi cạnh mép nước, để cho sóng biển nhiều khi khỏa vào chân những lớp bọt trắng. Đó là vợ con những người ngư dân. Mắt họ đều hướng ra biển. Nơi ấy, màu xanh thăm thẳm của biển gặp gỡ màu xanh thăm thẳm của trời. Nơi ấy cũng là nơi mà bọn trẻ làng em thường nhìn ra với bao băn khoăn thắc mắc và ao ước một ngày kia lớn lên sẽ theo người lớn đi đến, trên một chiếc thuyền lớn với những tấm lưới đánh cá to rộng.
Các cụ già thì thường ngồi trong quán nước gần bờ nhâm nhi ly nước trà đặc bàn chuyện cá tôm. Mùa này biển động, phải đi xa mới tìm được bãi cá. Cụ Mẫn chỉ về hướng biển kể rằng chuyến ra khơi tháng trước thuyền nhà anh Hải trúng được luồng cá đậm là bởi đã men theo dòng nước ấm. Đó là dòng hải lưu lớn, mang theo nhiều cá nhưng rất nguy hiểm. Lỡ gặp dòng xoáy ngược nó sẽ cuốn thuyền đi. Dù máy có chạy hết tốc lực cũng khó mà thoát ra được.
Nắng chiều mỗi lúc một dịu, bãi cát cũng bớt nóng. Trên bờ biển, những phụ nữ vừa ngóng nhìn vừa trò chuyện râm ran. Bọn trẻ con chúng tôi thường đùa giỡn dưới tán dương xanh rì. Những đứa trẻ chạy đuổi nhau từ đầu bãi đến cuối bãi, phơi ra nắng gió, những tẩm lưng trần đen bóng và mái tóc vàng hoe. Chúng tôi la hét thật to nhưng tiếng của chúng cũng tan loãng đi trong gió và lọt thỏm trong tiếng gầm gào của sóng.
Chợt có tiếng người reo lên:
– Thuyền đội nào kìa?
Lập tức, mọi người đều im lặng, căng mắt nhìn ra. Bọn trẻ cũng ngưng ngay cuộc vui đùa. Trên đường chân trời, hình dáng một con thuyền đang rõ dần và càng lúc càng lớn lên. Một đứa trẻ, sau giây lát ngắm nhìn, bỗng nói với vẻ thành thạo:
– Thuyền đội hai! Thuyền anh Hải!
Điều phát hiện của nó được truyền đi khắp bãi. Vài phút sau, trên đường chân trời nhấp nhô hiện lên nhiều con thuyền, cứ như có một bàn tay vô hình nào lần lượt đặt chúng lên biển vậy. Rồi mặt biển dày đặc bóng thuyền, như một đàn chim đang trở về vườn cũ.
Chiếc thuyền đầu tiên đã vào gần bờ. Mũi thuyền xé sóng băng băng, những bọt nước chồm lên, tung tóe vào lòng thuyền. Trên bờ, nhiều người đã đứng lên, nhảy ùm xuống nước. Nhiều đứa trẻ đã ngâm mình trong nước, sẵn sàng bơi ra. Trong tiếng ồn ào của sóng đã nghe lẫn tiếng ì ầm của máy thuyền.
Tiếng máy tắt lịm đi, con thuyền từ từ tiến vào, rồi êm nhẹ theo một lớp sóng, nó gối mũi vào bờ, âu yếm ngắm nhìn bờ cát vàng sau một ngày xa cách. Anh Hải thả chùm mỏ neo ghìm giữ con thuyền rồi nhảy một cái lên bờ.
Ngay sau đó, từng giỏ cá lớn được khiêng từ thuyền xuống đất. Những ngư dân mình trần, lưng to và rộng, tay chân cuồn cuộn bắp thịt, tất cả đều đen khét màu nắng, bàn chân lún sâu trong cát, thanh thản bước đi như tự hào báo cáo với mọi người kết quả một’ngày lao động của mình. Bọn cá trong giỏ giương những đôi mắt tròn lên trời, vẻ ngạc nhiên không hiểu vì sao chúng bị đem đến nơi này.
Những chiếc thuyền liên tiếp vào bờ, tiếng ồn ào từ thuyền nọ sang thuyền kia, từ thuyền lên bãi, xôn xao đã muốn át cả tiếng sóng. Ngư dân nói chuyện cứ như quát vào mặt nhau, theo đúng kiểu “ăn sóng nói gió” của những người quen nói trong sóng gió. Trên những khuôn mặt đen cháy của họ, rạng rỡ những nụ cười trắng lóa và những con mắt hồn hậu, phấn khởi.
Nắng đã dịu và bóng chiều đã đổ dài bên những con thuyền. Gió chiều cũng nhẹ bớt khiến sóng biển chỉ êm đềm xôn xao. Những con thuyền giờ đã nằm im bên bờ, tự hào và mệt mỏi để mặc cho sóng vỗ theo nhịp ru bồng bềnh.
- Kết bài:
Cuối cùng chỉ còn tiếng gió vi vu qua hàng cây bên bờ. Bến cảng lại vắng vẻ, chỉ còn gió và sống lao xao như trò chuyện cùng nhau về những con người thắng biển trở về. Mọi người đã trở về trong những ngôi nhà bắt đầu đỏ lửa.
- Miêu tả con đường nơi làng quê
- Miêu tả ngôi nhà nơi em đang ở
- Miêu tả cảnh chăn trâu trên cánh đồng quê