Miêu tả quang cảnh ngôi trường của em
Dàn bài gợi ý:
- Mở bài:
Giới thiệu: ngôi trường nào? Đến trường vào thời gian nào?
- Thân bài:
1. Những nét đầu tiên và bên ngoài của ngôi trường
+ Vị trí của trường: giữa khung cành có gì đáng chú ý?
+ Quang cảnh chung của trường: đồ sộ hay đơn sơ, cũ hay mới.
+ Đường vào trường như thế nào?
+ Cổng trường ra sao?
2. Cảnh bên trong trường:
a/ Sân trường:
Sân đất hay lát gạch, rộng hay hẹp, hình dáng có gì đẹp?
Trên sân có trồng cây gì?
b / Các lớp học:
Trường gồm bao nhiêu ngôi nhà? sắp xếp như thế nào? Có khoảng bao nhiêu phòng?
Mỏi phòng học rộng hay hẹp? Tường màu già? Cửa lớn, cửa sổ ra sao? Bàn ghế, báng đen, ra sao? Nhìn chung, các phòng học tạo cho em cảm giác gì?
c/ Ngoài các phòng học, còn có những khu vực gì đáng chú ý? (Thư viện? Phòng truyền thông? Vườn trường?…)
- Kết bài:
Nhìn chung ngôi trường tạo cho em cám giác gì? Từ dó, em suy nghĩ gì về nhà trường về việc học?
Bài tham khảo:
- Mở bài:
Nằm trên một ngọn đồi thấp ngay phía đầu làng, đó chính là ngôi trường Tiếu học, nơi mà hầu hết mọi người trong làng trải qua tuổi thơ êm đềm của mình, nơi mà tôi cũng đã học tập suốt thời gian từ lớp một đến lớp năm. Mỗi lần có dịp đi ngang ngôi trường ấy, lòng tôi lại nôn nao thấy lạ. Một cảm giác thân quen như là nhà, là quê hương xứ sở, là máu thịt của mình cứ xâm chiếm lấy tâm hồn tôi khiến cho bước chân, ánh mắt không thể rời đi được.
- Thân bài:
Ai mới đến làng tôi lần đầu cũng đều khen rằng vị trí của trường thật đẹp, đúng là ngôi trường của một làng vốn có truyền thống coi trọng việc học hành. Quả thực là đúng như vậy.
Ngôi trường làng tôi không to lớn, đồ sộ như các trường học mới xây của các làng khác nhưng nghiêm trang và cổ kính hơn nhiều. Đó là ngôi trường chung của cả tổng 6 làng quanh vùng này. Xưa học sinh các làng khác đều đến đây học tập. Nay mỗi làng đều có trường mới nên học sinh không còn đông như trước nữa.
Đã hơn 50 năm qua, ngôi trường vẫn vững chãi đứng trên ngọn đồi này. Mái ngói đã ngã màu nâu sậm. Đó là loại ngói tốt ngói tốt nhất được sản xuất ở làng ngói Phú Phong.
Từ phía chân đồi nhìn lên, dễ thấy nhất là hai cột gạch lớn mang tấm biển gỗ cũng lớn với hàng chữ quen thuộc: Trường tiểu học Nam Sơn. Tấm bảng cũ kĩ từ lâu đã chưa được sơn sửa lại. Bức tường bao quanh khuôn viên trường đã rêu phong như in dấu thời gian. Đôi chỗ đã nứt nẻ những vẫn rất vững chắc.
Trường có kết cấu hình chữ U hướng thẳng ra cổng, ôm lấy một khoảng đất hình chữ nhật khá rộng. Trừ những ô tròn bao quanh những gốc bàng và phượng rải rác, sân trường được lát gạch vuông. Đó là kết quả công sức của nhiều thế hệ. Dọc theo các hành lang lớp học là những ô nhỏ trồng hoa. Có thể đo dược tình yêu của học trò đối với trường lớp qua sự tươi tốt của những ô hoa ấy. Đặc biệt, bồn hoa hình tròn bao quanh cột cờ giữa sân trường được dành cho lớp nhất trường trông coi, lại càng được chăm sóc cẩn thận.
Các dây phòng học tuy chỉ là một tầng, đã cũ nhưng rất thoáng mát. Mỗi phòng có một cửa chính, một cửa sổ phía trước, hai cửa sổ phía sau trông xuống dái đất hẹp thường được quét tước sạch sẽ. Trong phòng, bàn ghế đã lên nước bóng loáng luôn được sắp ngay ngắn. Nhìn căn phòng, người ta có thể nghĩ ngay đến điều mà học sinh ở đây vẫn chăm chút giữ gì những đồ vật thân thương của tuổi học trò.
Kế bên văn phòng trường là thư viện và phòng truyền thống. Qua các bức ảnh và một số hiện vật, học sinh có thể biết được truyền thống của trường và tự hào, yêu thêm ngôi trường mình.
Phía sau dãy phòng học là một bức rào cây xanh đánh dấu khu vực vườn trường. Ở đây trông khá nhiều loại cây, nhất là đầy đủ những thứ cây mà học sinh có học trong chương trình Tiểu học. mỗi năm một lần, vào dịp gần tết khi tiết trời ấm áp, học sinh sẽ trồng thêm cây mới để củng cố hàng rào thêm xanh tốt.
Tôi thích nhất là khoảng sân trường tôi. Cái sân không rộng lắm nhưng lúc nào cũng rợp mát bóng cây muồng tây. Tất cả có bốn cây muồng tây đứng ở bốn gốc sân. Gốc cây to bè, xù xì phải tới 4 học sinh dang tây mới ôm xuể. Thầy hiệu trưởng thường bảo những cái cây ấy đã gần 50 tuổi rồi đấy. Từ lúc xây trường, bốn cây ấy cũng được trồng và che bóng đến tận bây giờ. Nhìn từ xa đã thấy tán cây xòe rộng như cái ô ôm trọn mái ngói, cành lá phe phẩy trong thật thích mắt.
- Kết bài:
Nay tôi đã bước lên cấp 2, không còn học ở trường này nữa nhưng đối với tôi, ngôi trường gìn giữ cả một quảng đời tươi đẹp và hồn nhiên, thật đáng nhớ.