Việt Bắc

so-sanh-hinh-anh-noi-nho-trong-bai-tho-tay-tien-cua-quang-dung-va-viet-bac-cua-to-huu

So sánh hình ảnh nỗi nhớ trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

So sánh hình ảnh “nỗi nhớ” trong bài thơ “Tây Tiến” của Quang Dũng và “Việt Bắc” của Tố Hữu. Mở bài: “Nhớ” là một động từ diễn tả trạng thái của con người khi giữ lại trong trí điều đã cảm biết, nhận biết để rồi sau đó có thể tái hiện được. Nhớ […]

so-sanh-ve-dep-thien-nhien-trong-bai-tho-tay-tien-quang-dung-va-viet-bac-to-huu

So sánh vẻ đẹp thiên nhiên trong bài thơ Tây Tiến (Quang Dũng) và Việt Bắc (Tố Hữu)

So sánh vẻ đẹp thiên nhiên trong bài thơ “Tây Tiến” (Quang Dũng) và “Việt Bắc” (Tố Hữu) “Dốc lên khúc khuỷu, dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây, súng ngửi trời Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.” (Tây Tiến – Quang Dũng) Và: “Nhớ khi giặc

ve-dep-thien-nhien-trong-bai-tho-viet-bac-

Cảm nhận vẻ đẹp bức tranh thiên nhiên và con người trong Việt Bắc của Tố Hữu

Vẻ đẹp bức tranh thiên nhiên và con người trong “Việt Bắc” của Tố Hữu. 1. Vẻ đẹp thiên nhiên Việt Bắc hiện lên qua hồi tưởng của người ra đi như những gam màu sống động: – Đó là thiên nhiên khắc nghiệt dữ dội: “Mưa nguồn suối lũ những mây cùng mù” →

cam-nhan-ve-buc-tranh-tu-tinh-trong-bai-tho-viet-bac

Phân tích đoạn thơ: Mình đi, có nhớ những ngày… Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa (trích Việt Bắc của Tố Hữu

Phân tích đoạn thơ sau: (…) – Mình đi, có nhớ những ngày Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù? Mình về, có nhớ chiến khu Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai? Mình về, rừng núi nhớ ai Trám bùi để rụng, măng mai để già Mình đi, có nhớ những nhà

phan-tich-tinh-cam-thuy-chung-son-sat-long-cua-nguoi-can-bo-ve-xuoi-qua-doan-tho-4-5-bai-tho-viet-bac

Phân tích tình cảm thủy chung son sắt, lòng biết ơn chân thành và ghi lòng tạc dạ của người cán bộ về xuôi trong bài thơ Việt Bắc: Ta với mình, mình với ta…. Chày đêm nện cối đều đều suối xa

Phân tích tình cảm thủy chung son sắt, lòng biết ơn chân thành và ghi lòng tạc dạ của người cán bộ về xuôi trong bài thơ Việt Bắc: Ta với mình, mình với ta…. Chày đêm nện cối đều đều suối xa

Lên đầu trang