MAY KHÔNG ĐI GIÀY
Có ông tính hà tiện, một hôm đi chân không ra chợ. Giữa đường vấp phải hòn đá, ngón chân chảy máu ròng ròng, thế mà ông không phàn nàn gì lại còn nói:
– May cho mình thật!
Có người qua đường lấy làm lạ, hỏi:
– Ông vấp toạc chân chảy máu ra như thế, mà còn bảo may là thế nào?
– Anh không rõ, may là vì tôi không đi giày! Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!
(Ngữ văn 8, tập 1, Chân Trời Sáng Tạo)
Soạn bài:
»»» Bài viết cùng chủ đề:
TRONG LỜI MẸ HÁT (Trương Nam Hương) Tuổi thơ chở đầy cổ tích Dòng sông lời mẹ ngọt ngào Đưa […]
NHỚ ĐỒNG (Tố Hữu) Tặng Vịnh Gì sâu bằng những trưa thương nhớ Hiu quạnh bên trong một tiếng hò! […]
NHỮNG CHIẾC LÁ THƠM THO (trích, Trương Gia Hòa) […] Bà hay bày cho tôi cách chơi với những chiếc […]
CHÁI BẾP (Lý Hữu Lương) Cho tôi về chái bếp nhà tôi Ngọn khói cong ngủ rồi chưa dậy Nồi […]
BẠN ĐÃ BIẾT GÌ VỀ SÓNG THẦN? Định nghĩa. Sóng thần, trong tiếng Nhật gọi là tờ-su-na-mi (tsunami), là chuỗi […]
SAO BĂNG LÀ GÌ VÀ NHỮNG ĐIỀU BẠN CẦN BIẾT VỀ SAO BĂNG? Nhiều người tin rằng, khi nhìn lên […]
MƯA XUÂN (Nguyễn Bính) Chiều ấm mùi hương thoảng gió đưa Tà tà mưa bụi rắc thưa thưa Cây cam […]
NHỮNG ĐIỀU BÍ ẨN TRONG TẬP TÍNH DI CƯ CỦA CÁC LOÀI CHIM (Đỗ Hợp tổng hợp) Hàng trăm tỉ […]
BỨC THƯ CỦA THỦ LĨNH DA ĐỎ (trích, Xi-át-tô) […] Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng […]
BÀI CA CÔN SƠN (Nguyễn Trãi) Côn Sơn suối chảy rì rầm Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai. […]
LỐI SỐNG ĐƠN GIẢN – XU THẾ CỦA THỂ KỈ XXI (Chương Thâu) Vài năm lại đây, ở phương Tây […]
THIÊN NHIÊN VÀ HỒN NGƯỜI LÚC SANG THU (Vũ Nho) Với các thi nhân, mùa thu lưu dấu ấn của […]