Văn bản: VẮT CỔ CHÀY RA NƯỚC (Truyện cười dân gian Việt Nam) (Ngữ văn 8, tập 1, Chân Trời Sáng Tạo)

van-ban-vat-co-chay-ra-nuoc-truyen-cuoi-dan-gian-viet-nam-ngu-van-8-tap-1-chan-troi-sang-tao

VẮT CỔ CHÀY RA NƯỚC
(Truyện cười dân gian Việt Nam)

Một hôm, chủ nhà sai đầy tớ về quê có việc, người đầy tớ xin mấy đồng tiền để uống nước dọc đường.

Chủ nhà ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

– Thằng này đến là ngốc, hai bên đường thiếu gì ruộng ao, có khát thì xuống đấy tha hồ uống, tìm vào quán làm gì cho phiền phức.

– Thưa ông, độ này trời hạn, cạn khô cả.

– Thế thì tao cho mượn cái này!

Nói rồi, hắn đưa cho người đầy tớ cái khố tải.

Người này chưa hiểu ý ra làm sao, thì chủ nhà đã bảo:

– Vận vào người khi khát vặn ra mà uống.

Người đầy tớ liền nói:

– Trời nóng vận khố tải ngốt lắm! Hay là ông cho tôi mượn cái chày giã cua vậy!

– Để mày làm gì?

– Dạ, vắt cổ chày cũng ra nước!

(Ngữ văn 8, tập 1, Chân Trời Sáng Tạo)

Soạn bài:

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.