Bài văn 1:
- Mở bài:
Mỗi sáng thứ Bảy, con đường dẫn đến trường tôi thường tấp nập học sinh đến tham gia các hoạt động ngoại khóa. Nhưng sáng hôm ấy, không khí dường như rộn ràng hơn hẳn. Học sinh chúng tôi, trong những chiếc áo xanh tình nguyện, háo hức cầm chổi, bao tay và túi đựng rác, sẵn sàng cho chiến dịch: “Làm sạch môi trường – Xanh mãi quê hương”. Đây là một họat động bảo vệ thiên nhiên, làm sạch môi trường đầy ý nghĩa mà tôi đã từng tham gia, khiến tôi còn nhớ mãi.
- Thân bài:
Hôm đó, thời tiết thật đẹp. Bầu trời trong xanh, những tia nắng sớm nhẹ nhàng trải xuống con đường làng quen thuộc. Nhìn xung quanh, tôi nhận ra có rất nhiều rác thải nhựa, túi nilon vương vãi khắp nơi. Những hàng cây ven đường cũng bị vướng đầy các loại rác, trông thật nhếch nhác. Được phân công dọn dẹp khu vực bờ sông, tôi cùng nhóm bạn nhanh chóng bắt tay vào việc.
Mỗi người một nhiệm vụ: có bạn thu gom rác, có bạn quét dọn, có bạn nhặt từng chiếc túi nilon mắc kẹt trong lùm cỏ. Lúc đầu, ai cũng ngại ngần vì rác quá nhiều và có phần bốc mùi khó chịu. Nhưng dần dần, mọi người làm việc hăng say, vừa nhặt rác vừa trò chuyện vui vẻ. Có những lúc, tôi bật cười khi thấy một cậu bạn loay hoay mãi để gỡ một chiếc chai nhựa bị kẹt giữa hai hòn đá. Hay có khi, cả nhóm cùng nhau phát hiện một “kho báu” là những vỏ lon nước ngọt được vùi lấp dưới lớp lá cây khô.
Sau gần ba tiếng lao động miệt mài, con đường ven sông dường như đã thay một tấm áo mới. Rác thải đã được thu gom vào các bao tải lớn, cây cối ven đường trở nên xanh mát hơn. Đứng giữa khung cảnh sạch đẹp ấy, tôi cảm thấy một niềm vui khó tả. Ai cũng thấm mệt, mồ hôi nhễ nhại, nhưng trên môi nở những nụ cười rạng rỡ. Nhìn thành quả trước mắt, chúng tôi càng thấm thía ý nghĩa của việc bảo vệ môi trường.
Chiến dịch khép lại trong niềm hân hoan của tất cả mọi người. Trước khi ra về, tôi và các bạn không quên tuyên truyền đến người dân xung quanh về tầm quan trọng của việc giữ gìn vệ sinh chung. Một số bác lớn tuổi gật gù tán thành, có người còn hứa sẽ nhắc nhở hàng xóm không xả rác bừa bãi.
- Kết bài:
Buổi lao động hôm ấy không chỉ giúp tôi hiểu được giá trị của một môi trường sạch đẹp mà còn dạy tôi về tinh thần trách nhiệm đối với thiên nhiên. Tôi nhận ra rằng, chỉ cần mỗi người góp một chút công sức, trái đất của chúng ta sẽ mãi xanh tươi và trong lành hơn. Bảo vệ thiên nhiên, môi trường không phải là việc của riêng ai, mà là trách nhiệm của tất cả mọi người. Và tôi tin chắc rằng, sau hôm ấy, ai cũng sẽ có ý thức hơn trong việc giữ gìn môi trường quanh mình.
Bài văn 2:
- Mở bài:
Chủ nhật tuần trước, tôi đã có một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa khi cùng các bạn tham gia hoạt động “Ngày Chủ nhật xanh – Vì môi trường sạch đẹp” do trường tổ chức. Dù đã qua vài ngày, nhưng cảm giác hào hứng, tự hào vẫn còn vẹn nguyên trong lòng tôi.
- Thân bài:
Sáng hôm ấy, bầu trời trong xanh, nắng nhẹ nhàng len lỏi qua những tán cây, tạo thành những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Tôi cùng các bạn tập trung đông đủ trước sân trường, ai nấy đều mặc áo đồng phục, tay cầm chổi, bao tay, túi đựng rác… Sự náo nức hiện rõ trên từng gương mặt, bởi đây không chỉ là một buổi lao động đơn thuần mà còn là dịp để chúng tôi cùng nhau góp phần bảo vệ môi trường.
Sau khi thầy cô phân công nhiệm vụ, nhóm tôi được giao dọn dẹp khu công viên nhỏ gần trường – nơi thường xuyên có nhiều rác thải. Nhìn những túi nilon vương vãi trên cỏ, những vỏ chai nhựa lăn lóc bên gốc cây, tôi không khỏi chạnh lòng. “Nếu ai cũng có ý thức hơn thì nơi này đã sạch đẹp biết bao!” – tôi thầm nghĩ. Nhưng ngay sau đó, tôi và các bạn bắt tay ngay vào công việc.
Công việc dọn dẹp không hề đơn giản. Có những cành cây khô rơi đầy lối đi, có những chiếc túi nilon mắc vào bụi cỏ, phải mất nhiều thời gian mới gỡ ra được. Một số bạn dùng chổi quét sạch lá rụng, số khác thu gom rác vào bao tải. Không khí lao động trở nên rộn ràng, vui vẻ khi thỉnh thoảng có người phát hiện ra những “báu vật” bị chôn vùi dưới lớp lá – có thể là một lon nước ngọt cũ hay một chiếc dép bị ai đó bỏ quên.
Tôi nhớ nhất khoảnh khắc cả nhóm cố gắng nhấc một tấm gỗ lớn bị vùi lấp dưới đất. Mất một hồi loay hoay, cuối cùng tấm gỗ cũng được đưa lên, để lộ bên dưới là cả một ổ kiến đang di chuyển. Cả nhóm bật cười trước cảnh tượng ấy, nhưng cũng không quên cẩn thận tránh làm ảnh hưởng đến thiên nhiên xung quanh.
Mồ hôi lấm tấm trên trán, đôi găng tay dính đầy bụi đất, nhưng ai nấy đều cảm thấy vui vẻ. Mỗi lần nhìn lại quãng đường đã dọn sạch, lòng tôi lại dâng lên một niềm tự hào khó tả.
Sau hơn hai tiếng lao động, khu công viên nhỏ đã khoác lên mình một diện mạo hoàn toàn mới. Không còn những túi nilon vương vãi, không còn những vỏ chai nhựa lăn lóc, chỉ còn lại những hàng cây xanh mát, lối đi sạch sẽ và không khí trong lành. Đứng giữa không gian ấy, tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và vui sướng vô cùng.
Trước khi ra về, cả nhóm còn cùng nhau treo những tấm biển nhỏ với thông điệp: “Hãy bảo vệ môi trường!”, “Không xả rác bừa bãi!”. Tôi tin rằng, nếu ai cũng có ý thức hơn một chút, thì môi trường xung quanh chúng ta sẽ ngày càng đẹp hơn.
Buổi lao động ấy không chỉ giúp tôi hiểu rõ hơn về trách nhiệm bảo vệ môi trường, mà còn khiến tôi nhận ra rằng mỗi hành động nhỏ đều có thể tạo nên sự thay đổi lớn. Nếu ai cũng có ý thức giữ gìn vệ sinh, hạn chế xả rác, trồng thêm cây xanh, thì trái đất của chúng ta sẽ mãi xanh tươi và trong lành.
- Kết bài:
Tôi sẽ luôn ghi nhớ khoảnh khắc ấy – một ngày Chủ nhật không chỉ có nắng, gió, mà còn có những bàn tay chung sức vì một môi trường xanh – sạch – đẹp. Và tôi tin rằng, mỗi người chúng ta, dù nhỏ bé, nhưng nếu cùng chung tay bảo vệ thiên nhiên, môi trường, sẽ tạo nên một thế giới tốt đẹp hơn! 🌿💚
Bài văn 3:
- Mở bài:
Mỗi năm, vào ngày 22 tháng 4, cả thế giới cùng nhau hưởng ứng Ngày Trái Đất – một sự kiện nhằm nâng cao ý thức bảo vệ môi trường và gìn giữ hành tinh xanh. Năm nay, trường tôi tổ chức hoạt động hưởng ứng Ngày Trái Đất với chủ đề “Hành động nhỏ – Thay đổi lớn”. Tôi đã may mắn được tham gia chương trình này và có một ngày vô cùng đáng nhớ.
- Thân bài:
Sáng sớm, khi ánh mặt trời vừa ló dạng sau những tán cây, sân trường tôi đã trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Từng tốp học sinh trong trang phục áo xanh tình nguyện tươi cười rạng rỡ, tay cầm khẩu hiệu, bao tay, cuốc xẻng và túi đựng rác. Tiếng nói cười rộn ràng xen lẫn sự háo hức. Tôi và nhóm bạn được phân công trồng cây và dọn dẹp rác thải trong khuôn viên trường – một nhiệm vụ đầy ý nghĩa.
Ngay sau khi thầy hiệu trưởng phát biểu khai mạc, tất cả chúng tôi nhanh chóng bắt tay vào công việc. Tôi cùng nhóm bạn háo hức đến khu vực sân sau của trường – nơi đã được chuẩn bị để trồng cây xanh. Những chiếc xẻng nhỏ thoăn thoắt đào đất, từng bầu cây non được đặt xuống, phủ lên lớp đất mềm. Đôi tay ai cũng lấm lem bùn đất, nhưng ánh mắt lại ánh lên niềm vui.
Tôi nhớ mãi khoảnh khắc khi tự tay trồng một cây phượng nhỏ. Chạm vào từng chiếc lá non xanh mướt, tôi cảm thấy như đang góp một phần nhỏ bé để làm cho thế giới tươi đẹp hơn. Một cậu bạn cùng nhóm đùa rằng: “Mấy năm nữa, cây này sẽ tỏa bóng râm cho chúng ta ngồi ôn bài thi đấy!”. Cả nhóm bật cười, lòng tràn đầy hy vọng.
Sau khi trồng cây, chúng tôi tiếp tục công việc dọn dẹp rác thải. Trên sân trường, những chiếc túi nilon, vỏ chai nhựa, giấy vụn được thu gom gọn gàng. Mỗi người một tay, ai cũng cố gắng làm thật nhanh nhưng vẫn cẩn thận phân loại rác để tái chế. Khi nhìn thấy khuôn viên trường sạch sẽ, trong lành hơn, tôi cảm thấy một niềm tự hào khó tả.
Hoạt động cuối cùng trong chương trình là cuộc thi vẽ tranh và viết thông điệp bảo vệ môi trường. Tôi cùng các bạn đã viết lên những tấm bảng nhỏ những lời kêu gọi như: “Hãy yêu thương Trái Đất như chính ngôi nhà của bạn”, “Mỗi người một hành động, Trái Đất sẽ xanh hơn”… Những câu khẩu hiệu tuy đơn giản nhưng chứa đựng bao ý nghĩa. Nhìn những bức tranh đầy màu sắc về thiên nhiên tươi đẹp, tôi tin rằng mỗi người tham gia đều đã nhận ra trách nhiệm của mình đối với hành tinh này.
Buổi sáng hôm ấy, tôi không chỉ có cơ hội làm điều gì đó có ích mà còn nhận ra rằng, bảo vệ môi trường không phải là việc của riêng ai. Chỉ cần mỗi người góp một chút công sức – từ việc trồng một cái cây, không xả rác bừa bãi, đến tiết kiệm nước, điện – thì Trái Đất sẽ luôn xanh tươi và tràn đầy sức sống.
- Kết bài:
Ngày hôm đó khép lại với thật nhiều kỷ niệm đẹp. Nhìn lại hàng cây non mới trồng, tôi thầm nhủ: Mình sẽ chăm sóc chúng để một ngày nào đó, chúng lớn lên và tỏa bóng mát cho bao thế hệ sau này. Tôi tin rằng, những hành bảo vệ thiên nhiên, môi trường hôm nay chính là nền tảng cho một tương lai xanh hơn, sạch hơn, bền vững hơn. 💚🌏