Viết đoạn văn 200 chữ nghị luận về tính giản dị.
Hơn cả một phẩm đức tốt đẹp, giản dị là một truyền thống cao quý của dân tộc ta từ bao đời nay. Sống giản dị là sống phù hợp với điều kiện, hoàn cảnh của bản thân, gia đình và xã hội. Người có lối sống giản thường không xa hoa, lãng phí; không cầu kì, kiểu cách, biết quý trọng của cải, vật chất, không chạy theo nhu cầu vật chất hay hình thức bề ngoài. Người giản dị luôn thẳng thắn, sống chân thật, chan hoà, vui vẻ, gần gũi, hoà hợp với mọi người trong cuộc sống hàng ngày. Bởi thế họ luôn được quý trọng và yêu mến. Ai cũng cần thực hành lối sống giản dị trong cuộc sống của mình. Trước hết, không phung phí tiền bạc và thời gian nếu không cần thiết. Sống cuộc sống đơn sơ, giản dị, hòa hợp với cộng đồng, thân thiện và cởi mở với mọi người. Biết yêu thương, quý trọng và giúp đỡ người khác. Tuy nhiên, giản dị không có nghĩa là sống sơ xài, tềnh toàng, cẩu thả hay thiếu tôn trọng hình thức của mình một cách thái quá. Giản dị làm nên vẻ đẹp chân thực của con người. Cuộc sống trở nên có ý nghĩa là bởi con người không đề cao vật chất, xem trọng nhân cách, lối sống, hòa hợp bản thân với cộng đồng. Ai cũng biết sống giản dị sẽ tiết kiệm được cho xã hội biết bao thời gian và của cải. Sống giản dị thể hiện một nhân cách cao quý. Bởi thế, lối sống giản dị quả thực là lối sống mẫu mực, đầy tính nhan văn, thật đáng trân trọng và ngợi ca.