Viết đoạn văn kể về người thân
Trăng lại tròn trên bầu trời. Vậy là ba tháng rồi mẹ tôi chưa về. Chiều nay, gặp thím ba ở ngã ba chợ, thím bảo chắc tháng sau được nghỉ phép, mẹ tôi sẽ về thăm tôi và em. Nghe xong, không hiểu vì sao, nước mắt tôi cứ ròng ròng chảy không thể ngăn được. Ngày mẹ còn ở nhà, mỗi đêm trăng sáng, mẹ thường kể chuyện Hằng Nga – Chú Cuội cho anh em tôi nghe. Tuổi thơ hồn nhiên, anh em tôi tin đó là sự thật. Thằng Tín thường chỉ lên mặt trăng bảo: “có một chiếc lá đa vừa rơi xuống kìa anh hai”. Tôi cố giương mắt nhìn nhưng nào thấy. Đêm nay, nó ngồi cùng tôi, mặt buồn rười rượi. Nó nhớ mẹ, muốn mẹ về. Đôi mắt ầng ậc nước, cứ thút thít, không dám khóc to thành tiếng. Tội nghiệp nó, tôi lớn thế này mà vẫn mong mẹ, huống gì nó vẫn còn nhỏ thế kia, chắc là nhớ lắm.