Viết đoạn văn biểu cảm về người thân
Mẹ thương tôi nhất trong nhà bởi tôi hay đau bệnh. Có cái gì mua về, mẹ đều dành cho tôi phần hơn. Nhìn mẹ tảo tần sớm hôm, hết việc cơ quan lại đến việc nhà, tôi tự trách sao không mau lớn để đỡ đần mẹ, giúp mẹ nhiều hơn. Bao năm vất vả, chưa một ngày được nghỉ ngơi, tóc mẹ rụng nhiều, nhiều sợi bạc trắng. Mỗi sợi bạc là trăm nghìn toan lo và vô vàn cực nhọc in dấu cuộc đời mẹ. Cơn mưa đầu mùa lại khiến tôi đổi bệnh. Đắp chiếc khăn ấm lên trám tôi, mẹ nhìn tôi lo lắng. Đêm qua tôi sốt cao, sáng nay đầu vẫn còn nóng, toàn thân ê ẩm. Mẹ đã thức thâu đêm chăm sóc tôi. Sáng nay, dù rất mệt mỏi, mẹ vẫn không chịu nghỉ ngơi, cứ tất bật lo toan mọi thứ. Chiếc áo nâu sờn cũ lại cùng mẹ ra đồng, lên bãi, đội mưa đội gió sớm hôm.