Viết đoạn văn kể về ông / bà của em
Hớp một ngụm nước trà nóng, chầm chậm nuốt vào, lim dim đôi mắt, ông tôi khẽ vuốt chòm râu rồi kể. Ngày ông bà mới về đây lập nghiệp, núi rừng còn hoang vu lắm. Trong làng chỉ có dăm ba căn nhà nhỏ. Phía bờ sông vẫn còn um tùm cây dại. Năm mươi năm rồng rã phá đất mở đồng, kiên cường chống chọi với thiên nhiên khắc nghiệt, ông bà mới xây dựng lên được cơ nghiệp vững vàng như thế này. Lúc đến, tóc hãy còn xanh, giờ thì đầu tóc đã bạc trắng. Mỗi sợi bạc là biết bao nhọc nhằn, biết bao cam khổ. Thuở ấy, thú rừng còn nhiều lắm. Ông cùng phường săn đêm nào hoặc đi đánh bẫy ở núi Tà Khun hoặc đuổi hươu nai bên gộp Phình Tén. Sớm nào phường săn cũng mang về chiến lợi phẩm. Thịt ăn không hết thì gửi bán ở miền xuôi, hoặc làm khô để dành cho mùa đông ăn dần. Cuộc sống ngày ấy thanh bình và gần gũi với thiên nhiên lắm.