Tháng 6 2017

Lưu Trữ

Bài thơ: Ngày xuân độc ẩm

Ngày xuân độc ẩm Nhấp chén trà thơm nhớ bạn xưa Ngày xuân độc ẩm có buồn chưa Trước sân còn sót cành mai nở Thiếu bạn trà ngon cũng thấy thừa Điếu thuốc trên môi ngún hết rồi Một mình ngồi nhớ một mình thôi Xuân ơi chầm chậm cho ta gửi Một chút […]

Lưu Trữ

Bài thơ: Trăng xứ sở

Trăng xứ sở Ngàn năm sương khói lang thang Ta đi gõ cửa thiên đàng mộng du Em về níu áo mây mù Hỏi trăng xứ sở vàng thu đợi chờ? Một thoáng tình cờ Đá buồn đứng ngó trăm năm Chợt nghe sương lanh chỗ nằm bơ vơ Gặp nhau một thoáng tình cờ

Lưu Trữ

Bài thơ: Ngày về

Ngày về Tôi về đứng bên dòng sông Kì Lộ Chiều hanh hao con nước vỗ xanh bờ Bóng núi ngã nghiêng bồng bềnh cổ độ Nghe ngậm ngùi thời khắc đổ bơ vơ Tay chợt níu trời cao ghì du ảnh Mắt sương ngần động lại chút hoài mơ Mây đầu non chập chòn

Lưu Trữ

Bài thơ: Dặm trường

Dặm trường Em không đợi mà buổi chiều vẫn đến Em không về con nước vẫn phân ly Ghềnh thác đứng trơ vơ ôm bóng núi Gió qua đèo hun hút bước chân đi Trùng quan gọi mây ngàn ươn ướt mộng Dặm đường xa cát bụi mịt mù tăm Đá lăn lóc ngỡ ngàng

Lưu Trữ

Bài thơ: Tình thiên thu

Tình thiên thu Đôi mắt biếc ngó trời xanh ước vọng Tình thiên thu, em vẫn đẹp thiên thu Em có về trong áo mỏng sương mù Cũng xin giữ nét kiều thơm ngây ngất Em đã đến như thiên thần trì ngự Trong bao la cung bậc thuở yêu đời Trong tình yêu vời

Lưu Trữ

Bài thơ: Về bến thác dài

Về bến thác dài Gọi đò, đò đã sang sông Gọi em, em đã xuôi dòng trầm luân Bở bờ bến lạnh tà huân Bơ vơ mấy cụm mây tần ngần bay Cung đàn thác gửi theo ai Sóng nao hồn nhớ, tình hoài thương mong Vàng thu lá rụng đầu sông Trời chưa gió

Lưu Trữ

Bài thơ: Thực hư

Hư thực Mưa rơi ướt mộng thành sầu Xin đừng “nắng vội” – “buông câu tạ từ” Đêm tàn ngồi đếm thực hư Tình nhân thế cũng rã rư một trời Quẳng đi hư thực ta ngồi Nhìn trăng xứ sở yêu đời đắng cay Hoa đồng cỏ nội hương bay Vàng trăng trắng mộng

Lưu Trữ

Bài thơ: Bóng ngày qua

Bóng ngày qua Ngày đã hết ta đợi gì thêm nữa Người đã đi? Người đã thật đi rồi Ta khô khát giữa dòng đời cháy lửa Thôi trả về em nước mắt chia phôi Gió không nói mà bơ vơ đến thế Hương thì đầy mà tẻ nhạt làm sao Giá bây giờ ta

Lưu Trữ

Bài thơ: Ông lão đan giỏ

Ông lão đan giỏ Ông lão ngồi ở đó Không biết tự bao giờ Tay đan từng chiếc giỏ Trong nỗi đời chơ vơ Mồ hôi ông đổ xuống Đổi lấy bát cơm ăn Một đời người vất vả Nào đâu hết khó khăn Ông lão ngồi đan giỏ Đâu biết lá vàng rơi Như

Lưu Trữ

Bài thơ: Hồn nhiên

Hồn nhiên Phật cười chú bé ham chơi Quên kinh bỏ mõ xa rời chùa đây Thế gian ấy vậy mà hay Vui buồn chẳng thiếu, đắng cay chẳng thừa Nơi nào hơn cõi này chưa? Bé chơi quên cả cơn mưa đầy trời Phật cười chú bé về rồi Chuông đây mõ đó ai

Lên đầu trang