Bài thơ: Dặm trường

Dặm trường

Em không đợi mà buổi chiều vẫn đến
Em không về con nước vẫn phân ly
Ghềnh thác đứng trơ vơ ôm bóng núi
Gió qua đèo hun hút bước chân đi

Trùng quan gọi mây ngàn ươn ướt mộng
Dặm đường xa cát bụi mịt mù tăm
Đá lăn lóc ngỡ ngàng ngơ ngác ngó
Bờ thương đau lo lửng cuộc trăm năm

Lệ hồng rơi đẫm đường trần cay đắng
Đời yêu thương quay quắt nuốt cuồng si
Em có nhớ để ngày về mong đợi
Nỗi buồn xưa mây trắng lạnh lùng đi.

Từ Xuân Lãnh 2003
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.