Bài thơ: Thực hư

Hư thực

Mưa rơi ướt mộng thành sầu
Xin đừng “nắng vội” – “buông câu tạ từ”
Đêm tàn ngồi đếm thực hư
Tình nhân thế cũng rã rư một trời
Quẳng đi hư thực ta ngồi
Nhìn trăng xứ sở yêu đời đắng cay
Hoa đồng cỏ nội hương bay
Vàng trăng trắng mộng ngồi đây riêng mình
Khúc vô thanh chẳng vô tình
Mà nghe trong cõi mông mênh chút gì?

Từ Xuân Lãnh 1999
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.