dong-vai-au-co-ke-lai-su-tich-con-rong-chau-tien

Đóng vai Âu Cơ kể lại sự tích Con Rồng cháu Tiên

Đóng vai mẹ Âu Cơ kể lại sự tích “Con Rồng cháu Tiên” cho các con nghe

Các con có biết không, sự gặp gỡ của cha và mẹ là nhân duyên trời định. Ngày đó, đất Lạc Việt còn là một miền đất hoang vu, có nhiều yêu quái, nhất là các loài Ngư Tinh, Hồ Tinh, Mộc Tinh, thường quấy nhiễu dân lành. Cha các con là Lạc Long Quân, con thần Long Nữ, vốn thuộc nòi Rồng sống dưới nước nhưng thỉnh thoảng cũng lên cạn. Người đã diệt trừ các loài Ngư Tinh, Hồ Tinh, Mộc Tinh, nhờ thế, dân Lạc Việt được yên ổn làm ăn, sinh sống. Cha còn dạy dân chăn nuôi, trồng trọt và cách ăn ở. Xong việc, cha về thủy cung, khi có việc dân cần gọi đến, cha mới lên cạn.

Mẹ đây vốn là dòng dõi Thần Nông ở vùng núi cao phương Bắc, thuộc về dòng Tiên. Một hôm, nghe tin vùng đất Lạc Việt có nhiều phong cảnh kỳ thú, mẹ bèn lên đường đến thăm. Ở đây, mẹ gặp cha các con. Cảm phục tài trí của cha, mẹ đem lòng mến rồi cha mẹ trở thành vợ chồng, cùng sống ở cung điện Long Trang trên cạn.

Chẳng bao lâu, mẹ có mang. Điều ấy khiến cha các con vô cùng mừng rỡ. Đến kỳ sinh nở, mẹ sinh một bọc trăm trứng, nở thành trăm anh em các con. Lúc mới sinh ra, các con ai cũng hồng hào, xinh đẹp phi thường. Dù không bú mớm, các con cũng lớn nhanh như thổi, thành trăm chàng trai vừa khôi ngô, vừa khỏe mạnh, thật đúng là dòng giống Tiên Rồng.

Vì là giống rồng quen ở nước, không quen ở cạn, cha con thấy vô cùng mệt mỏi. Để gìn giữ long thể, khôi phục thần khí, cha con quyết định trở về với Long Cung một thời gian. Rồi cha mẹ từ biệt nha. Cha các con đã đi rất lâu, mẹ đợi mãi không thấy về. Mẹ một mình thui thủi nuôi các con, rất buồn.

Vào ngày thượng tuần trăng hạ, mẹ đã ra biển kêu gọi cha các con trở về. Hôm đó, cha các con đã về. Nhưng vì ngặt nỗi chốn dương gian và nơi biển cả không giống nhau. Kẻ ở cạn, người ở nước, tính tình tập quán khác nhau, khó mà ăn ở với nhau lâu dài cùng một nơi được. Cha đã quyết định sẽ đưa năm mươi người anh em các con xuống biển tìm nơi sinh sống, mẹ sẽ đưa năm mươi còn lại lên núi tìm đất lập nghiệp, chia nhau cai quản các phương, khi có việc thì giúp đỡ nhau.

Trong trăm đứa các con hôm nay, cha mẹ chọn con cả làm vua Lạc Việt, hiệu là Hùng Vương, các đời sau cũng giữ nguyên hiệu ấy. Cũng từ đấy, đất Lạc Việt này bắt đầu có tên mới là nước Văn Lang, đóng đô ở đất Phong Châu. Triều đình sẽ có tướng văn, tướng võ. Các con của con, con trai gọi là Quan Lang, con gái là Mị Nương. Hết đời con, con cả của con sẽ thay con làm vua, cứ theo lệ ấy mà truyền ngôi mãi mãi.

Từ nay, gia đình ta sẽ không còn được sum họp như cũ. Nhưng dù các con ở đâu, miền núi hay miền biển, các con luôn nhớ rằng các con đều từ trong một bọc trứng của mẹ mà ra, cha các con là Rồng, mẹ các con là Tiên. Đến đời con cháu các con, trăm năm, ngàn năm sau này, cũng phải nhắc nhau mà nhớ lấy tình anh em ruột thịt, khi có việc thì phải hết lòng giúp đỡ nhau, cố gắng mở mang đất nước cho rạng mặt con Rồng, cháu Tiên.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang