Miêu tả ngôi nhà nơi em đang ở cùng gia đình
Dàn bài gợi ý:
- Mở bài:
Giới thiệu chung vị trí ngôi nhà, cảm giác chung về ngôi nhà?
- Thân bài:
Miêu tả bao quát ngôi nhà:
– Nhà có hàng rào, có vườn, có sân không? (Hàng rào bằng chất liệu gì? Có gì đặc biệt? Trong sân, vườn, có cây côi, hoa cảnh gì?…)
– Nhà rộng hay hẹp? Bằng vật liệu gì?
– Nhà có bao nhiêu phòng? sắp xếp ra sao?
Đặc tả một số chi tiết:
– Phòng đầu tiên (hoặc phòng khách) dược trang hoàng như thế nào? Có nét gì đặc biệt?
– Phòng em học ở đâu? Phòng được sắp xếp như thế nào? Có gì thuận tiện hay I trở ngại cho việc học tập của em?
- Kết bài:
Ý nghĩ của em về ngôi nhà.
Bài tham khảo:
- Mở bài:
Gia đình tôi sống trong một khu phố nhỏ vùng ngoại ô thành phố. Đó là một ngôi nhà thuộc loại “nhà liên kế”, mà bố mẹ tôi bao năm dành dụm tiền mới mua được. Ngôi nhà tuy không rộng rãi nhưng cũng tạm đủ cho một gia đình bốn người.
- Thân bài:
Trong một dãy 12 căn nhà liên kế, nhà tôi là căn đầu tiên. Cửa nhà hướng ra mặt đường lớn. Phía bên hông nhà là con hẻm nhỏ dẫn vào trạm y tế phường. Vì thế mà nhà tôi không có sân cũng chẳng có vườn như tôi vẫn hằng ao ước. Để cải thiện phần nào, bố em trồng ngay trước cửa một cây trúc nhỏ thuộc loại trúc vàng, vừa ít tốn đất, vừa ít đòi hỏi công chăm bón, cũng cho chúng tôi có chút cảm giác về thiên nhiên.
Với bề ngang bốn mét, như thế là căn nhà khá rộng. Chiều sâu mười sáu mét, ngôi nhà được chia làm bốn phòng tiện nghi. Tính từ ngoài vào trong: phòng khách, hai phòng ngủ và cuối cùng là “công trình phụ”, tức là nhà vệ sinh, buồng tắm, nhà bếp. Bà nội mỗi lần từ quê ra, vẫn kêu lên: nhà ở gì mà như đường hầm xe lửa! Nghe thế bố chỉ cười. Đúng là nó chẳng giống chút nào với ngôi nhà rộng rãi, thoáng mát của ông bà em ở quê. Nhưng dù sao ở thành phố mà có được một căn hộ riêng, tường xây, mái ngói kín đáo, không dột, không thấm, thế là điều may mắn rồi.
Gian phòng đầu tiên có không gian thoáng, được ba quy định là phòng khách. Phòng khách vuông vức mỗi chiều bốn mét, được lát gạch bông khá đẹp, lúc nào cũng sạch bong. Từ đường vào nhà, mọi người, kể cả khách, đều cởi bỏ giày dép.
Ngay khi vừa bước qua khỏi cửa, sát bức tường trong là cái tủ ly mà mẹ em quen gọi là tủ “bích phê”, chưng mấy bộ ly chén lấp lánh sau cửa kính. Trước tủ ly là bộ bàn ghế tiếp khách bằng gỗ, có lẽ vật dụng mới nhất trong nhà. Trên tủ ly, bố đặt ngay cái máy Ti vi cùng một bình gốm xứ. Gọi là phòng khách nhưng nhà cũng ít khách nên nó kiêm luôn phòng ăn, phòng xem truyền hình và đôi lúc là phòng học khi bị mất điện, phòng để xe máy và xe đạp của bố mẹ.
Phần riêng của tôi trong gian phòng này là một cái bể cá nhỏ bằng kính. Trong đó tôi thả mấy cặp cá vàng. Lúc đi học về, nhìn thấy những chiếc đuôi cá dài vàng thắm lượn lờ sau làn nước, thật là cả một niềm thích thú.
Sau phòng khách là hai phòng ngủ. Ba mẹ một phòng phof hai chị em tôi một phòng. Một giường chung cho hai chị em nhưng bàn học thì riêng. Tôi chẳng có trang trí gì nhiều trong phòng này vì sợ làm mất sự tập trung học tập.
Cái Lan mới lớp 1 nên sách vở không có nhiều. Góc học tập chỉ có một cái bàn bé xíu và chiếc cặp sách. Thỉnh thoảng học bài xong, em sang ngủ với mẹ, tôi được tự do chiếm cả cái giường.
Phần cuối căn nhà là nhà bếp, nhà vệ sinh và một phần nhỏ không gian phơi đồ. Gian bếp lúc nào cũng được mẹ sắp xếp gọn gàng, sạch sẽ. Mỗi ngày tôi thường phụ mẹ nấu cơm. Tôi chỉ biết làm mỗi việc là nhặt rau giúp mẹ và bày biện thức ăn ra bàn, còn mọi việc mẹ làm hết.
- Kết bài:
Ngôi nhà nơi em đang ở quả là không có gì đặc biệt cả nhưng là nơi tôi yêu thương nhất. Đó là nơi gia đình tôi đoàn tụ, là nơi tôi lớn lên. Tất cả niềm vui nỗi buồn đều diễn ra ở đây. Và quan trọng nhất nó là công sức, tiền của của cả gia đình, không ai có thể xâm phạm tới được.
Giống nhà mình quá