Câu chuyện Hòn đá nhỏ
“Không bao giờ thực sự có một người vĩ đại mà không phải là một người thật sự đạo đức”. Đạo đức chính là vẻ đẹp đầu tiên của con người.
Từ câu chuyện về “Hòn đá nhỏ” xấu xí nhưng để lại cho ta bài học sâu sắc về đạo đức con người trong cõi phù sinh này.
Cuộc sống muôn màu. Cơ hội luôn dành cho tất cả chúng ta.
Câu chuyện kể rằng có một hòn đá nhỏ giữa sa mạc mênh mông cát nóng. Xung quanh nó còn có nhiều hòn đá lớn hơn. Bởi nó nhỏ bé nên thường bị mọi người đem ra trêu đùa làm trò vui. Từng đêm, những hòn đá nhỏ nghe những tiếng rạng nứt kinh hồn của các tảng đá lớn mà nghĩ rằng rồi mình cũng bị vỡ tung ra hoặc vùi lấp trong cát nóng.
Hòn đá nhỏ thường nghe chị gió nói về hồ nước mát phía bên kia dãy núi. Nó nói với các bạn về ý tưởng tìm đến hồ nước mát ấy, ai cũng cười chê nó suy nghĩ viễn vông, cuộc đời đá là vĩnh viễn ở đây, chịu sự hun đốt của mặt trời và vùi lấp của cát nóng. Thà rằng ở đây, nấp dưới vách cát còn hơn là phải thực hiện một hành trình vô vọng.
Một đêm, hòn đá nhỏ quyết chí ra đi. Nó lăn lóc từng tí một, hướng về phía hò nước trong xanh mà nó thường hay nghe kể. Gặp ai trên đường nó cũng kể về mục đích chuyến đi của nó. Ai cũng lắc đầu ngao ngán khuyên nó bỏ cuộc. Nhưng nó vẫn không thay đổi ý định. Những cơn gió thương tình, mỗi khi hòn đá nhỏ nghiêng mình, gió lại đẩy về phía trước. Nhiều khi, gặp cơn bão cát, nó bị vùi lấp, rồi lại vươn lên, kiên cường tiến về phía trước.
Từ ngày Hòn đá nhỏ bỏ đi, những hòn đá khác thường nói với nhau rằng nó thật ngu xuẩn, chắc chắn sẽ bị vùi lấp trong sa mạc hoặc đã vỡ vụn ở một nơi nào đó.
Thời gian trôi qua, một hôm, những hòn đá được cơn gió báo tin hòn đá nhỏ đã đến được bờ hồ.
Hòn đá nhỏ là một người vô cùng xinh đẹp nhưng lại kiu ngạo và xem thường người khác.Cậu luôn đe dạo mọi nguòi bằng chính quyền lực của mình khiến bạn bè cậu khiếp sợ.Nhưng đến một ngày khi cậu gặp nạn thì bạn bè của cậu chẳng ai thèm quan tâm.
Hòn đá nhỉ là một người vô cùng xinh đẹp nhưng lại kiu ngạo và xem thường người khác.Luôn đe doạ mọi người bằng chính quyền lực đang có của mình khiến bạn bè của cậu đều khiếp sợ.Nhưng đến một ngày khi cậu gặp nạn,bạn bè của cậu chỉ nhìn và nói “đáng đời lắm”
Tôi trở nên nhỏ bé và xấu xí thế này là do một vụ động đất những va chạm mạnh khiến tôi nhỏ bé lại tôi nhớ những ngày tôi còn oai nghiêm ,hùng vĩ mà bây giờ tôi lại thấp cổ bé họng như thế này bây giờ tôi mới nhận ra những ngày đó tôi không thật sự hưởng thụ, luôn kiêu căng , hống hách mà bây giờ những người bạn tôi đã trở nên giàu có trở thành những dãy núi cao chứ hàng tấn vàng.Tôi ước tôi có thể quay lại và làm lại nhưng gì mình đã bỏ lỡ.
Câu chuyện hòn đá nhỏ :
Ở một gia đình nọ , bố mất sớm chỉ còn lại 2 mẹ con. Bỗng một ngày mẹ cậu bé bệnh nặng nên mất , trước đó mẹ cậu chỉ để cho cậu một căn nhà và một hòn đá nhỏ trông rất xấu xí , mẹ dặn cậu không được đem bán vì đó là kỷ vật của cha cậu tặng. Vì cậu bé còn nhỏ nên không có việc làm nên cậu đã quyết định để lại ngôi nhà và đem hòn đá nhỏ đi bán . mãi tới chiều cậu vẫn không bán được bỗng gặp một ông quan , ông đã cho nó ăn và hỏi mua hòn đá đó . Cậu rất sốc khi ông nói giá của nó , ông nói viên đá nhỏ đó đến 500 lượng vàng , cậu không hiểu tại sao một hòn đá nhỏ xấu xí lại giá cao như vậy.Cậu quyết định hỏi ông quan, ông nói nó là hòn đá của một vị lãnh đạo xưa đã bị thất lạc . Cậu bé suy nghỉ một lúc rồi nhớ đến lời mẹ dặn không được đem bán nên cậu đã nói với ông quan rằng : “ Xin lỗi ông , đây là kỷ vật của gia đình con nên không thể bán.” Vì ông quan đã cho cậu ăn nên cậu xin cho làm việc tại nhà ông . tuy làm việc như vậy nhưng ngày nào ông quan cũng dụ dỗ cậu bán cho ông nhưng cậu vẫn luôn từ chối vì nó giúp cậu nhớ đến bố mẹ .
câu chuyện hòn đá nhỏ_vũ gia huy
Tôi là đá nhỏ ,toi xin ra đã nhỏ khong dược to như nhưng hòn đá khác,trong xã họi họ nhìn tôi bằng những ánh mắt kỳ thị.Tôi cảm thấy rất buồn.Nhưng một đá khác to hơn tôi và lại nói cậu dung lo lắng chẳng có gì công bằng cả họ cho cậu cái này sẽ lấy lại cái khác,mặc dù vẻ bề ngoài của cậu xấu xí nhưng cậu là một người rất vui vẻ và hòa đồng.Khi nghe cậu ấy nói vậy tôi cảm thấy trong lòng vui vẻ hơn vì có sự ủng ho.cho dù mọi người có đẹp hay giàu đen đâu khong có tam lòng ve ben trong.đùng vì nhửng thứ nhỏ nhắn ben minh ,ma hãy co gằng phát huy sức manh của minh.nen phải có gắng trong vẻ ngoài nhỏ nhắn.Cảm nhan bản than cua minh
câu chuyện hòn đá nhỏ
Tôi sinh ra là một hòn đá nhỏ bé và xấu xí,ai cũng xa lánh tôi,họ nhìn tôi bằng những ánh mắt kỳ thị.Tôi cảm thấy rất buồn.Nhưng một hòn đá đẹp hơn tôi và lại nói cậu đừng buồn cuộc sống chẳng có gì công bằng cả họ cho cậu cái này sẽ lấy lại cái khác,mặc dù vẻ bề ngoài của cậu xấu xí nhưng cậu là một người rất vui vẻ và hòa đồng.Khi nghe cậu ấy nói vậy tôi cảm thấy rất vui khi có một người bạn lại khuyên tôi,
đừng vì người khác nói mà mặc cảm mà hãy tự tin ta là chính mình
Đinh Hoàng Nam lớp 8/1
Hòn đá nhỏ và hòn đá to là hai người bạn thân, họ cùng nhau chung sống một cuộc sống yên bình và vui vẻ tại một hang động gần bờ sông.
Hòn đá to thì thông minh, tốt bụng. Còn đối với hòn đá nhỏ thì hay tức giận và rất căm ghét những gì làm cậu khó chịu. Một hôm, khi cả hai đang chơi đùa rất vui trên con sông gần nhà. Bỗng nhiên, hòn đá to dùng hết tất cả sức lực của mình đẩy hòn đá nhỏ té xuống sông. Sau khi bị đẩy một cách táo bạo như vậy hòn đá nhỏ liền leo lên bờ và quát mắng một cách rất lớn đối với hòn đá to. Chưa kịp mở lời giải thích thì hòn đá nhỏ đã nói với hòn đá to là: “Cậu là một người bạn tồi tệ nhất mà tớ từng biết. Cậu cũng chỉ là một hòn đá cuội xấu xí, vì không có ai nên tôi mới làm bạn với cậu”. Nói xong hòn đá to liền lặp tức bỏ đi mà không nghe bất cứ một lời giải thích nào từ bạn mình. Hòn đá to buồn lắm liền bỏ về nhà. Tới tối, khi thấy trời đã tối mù mịt mà hòn đá nhỏ vẫn chưa về, hòn đá to liền lên đường đi tìm bạn mình. Hiện giờ, sau khi bỏ đi một cách tức giận, hòn đá nhỏ liền bối rối khi trời đã tối mà mình thì ở đâu cũng không biết. Bất chợt cậu nghe thấy tiếng động lạ, liền hoảng hốt và lo sợ, thấy gần đó có một bụi cây nên liền chui vào đó mà lẩn trốn. Từ trong bụi nhìn ra, cậu thấy một thứ to lớn so với cậu rất nhiều. Đó là một người đàn ông to lớn đang tìm kiếm một thứ gì đó khiến ông ta rất chăm chú. Đúng lúc này thì hòn đá nhỏ mới nhớ ra mình là một trong những loại đá quý hiếm, với trị giá lên đến hàng tỉ USD. Chính vì lý do đó mà mới khiến cho con người luôn muốn có được. Lo sợ mình sẽ bị bắt và đập ra thành từng mảnh để bán, vô tình làm cho bụi cây phát ra tiếng động khiến cho người đàn ông nghe thấy và đến gần. Trong khoảng khắc “Ngàn cân treo sợi tóc” thì bỗng nhiên có một viên đá cuội không biết từ đâu bay ra chỗ người đàn ông đó, khiến cho ông ấy thấy vậy liền bỏ đi vì nghỉ chỉ là một hòn đá cuội không đáng giá. May mắn thoát chết, bỗng hòn đá nhỏ lại nhớ là tại sao hòn đá cuội này từ đâu bay đến giúp mình thoát chết. Bỗng có một tiếng nói gần gũi làm cho hòn đá nhỏ bất ngờ. Thì ra đó chính là hòn đá to đã nhanh trí dùng thân mình bay ra mà cứu thoát cho hòn đá nhỏ. Đến đây, hòn đá nhỏ mới hiểu là vì sao mà hòn đá to đã đẩy mình té xuống dòng sông. Hối hận trước những lời nói của mình xúc phạm tới danh dự của hòn đá to. Hòn đá nhỏ đã ấp úng nói ra những từ nối lại thành một câu xin lỗi. Tất cả những gì hòn đá nhỏ nhận được sau biết bao nhiêu chuyện xảy ra chỉ là một cái ôm đơn giản từ người bạn thân nhưng nó chứa đựng một tình bạn sâu sắc. Sau đó, dần dần tính cách của hòn đá nhỏ đã thay đổi và cả hai lại trờ về với cuộc sống như trước.
câu chuyện hòn đá nhỏ-Nguyễn Minh Khoa 8/1:
Trong một ngôi chùa nọ có hai thầy trò. Một hôm, cậu học trò hỏi thầy minh:” Thưa thầy, làm thế nào để phân định được giá trị con người?”. Người thầy bèn đưa cho cậu học trò một hòn đá nhỏ rồi bảo cậu mang ra chợ mà hỏi giá nhưng đừng bán nó đi. Cậu liền làm theo lời thầy mà mang viên đá ấy ra chợ hỏi giá bán. Nhiều người ở chợ ra giá cho hòn đá ấy, nhưng cáo nhất chỉ có 10 đồng bạc. Cậu học trò bèn quay về rồi người thầy lại bao cậu mang ra tiệm kim hoàn mà hỏi. Cậu mang viên đá nhỏ đến tiệm kim hoàn thì người chủ ở đó đề nghị cậu bán viên đá với giá một đồng bạc. Thế rồi cậu lại mang hòn đá về cho thầy, nhưng người thầy lại bảo cậu mang tiếp ra cửa hàng đá quý mà hỏi. Một lần nữa làm theo lời thầy, cậu mang hòn đá nhỏ ấy đến cửa hàng đá quý. Ông chủ cửa hàng biết đây là viên đá rất quý nên ra giá mưởi nghìn đồng vàng và đề nghị cậu bán cho ông. Nhưng vì lời thầy dăn, cầu bèn mang về cho thầy. Suốt cả chặn đường, cậu cứ nghĩ mãi chẳng hiểu ý thầy mình. Về đến nơi, cậu liền hỏi xem sao thầy lại bảo cậu làm thế. Người thầy giải thích cho cậu học trò rằng:” Cùng một hòn đá nhưng ở những nơi khác nhau, đối với những người khác nhau nó sẽ được nhìn nhận về giá trị một cách khác nhau. Cũng vậy, một người được cho là có giá trị khi người đó được đặt trong hoàn cảnh phù hợp và được đánh giá bởi những ai biết rõ về giá trị của người đó”.
theo em thì bài viết của em 9 điểm
Câu chuyện hòn đá nhỏ – diệu diệu
Một hôm khi tôi đang ngủ trong bãi rác của thành phố thì có thứ gì đó
làm tôi tỉnh dậy,ngước lên thì thấy cậu bé chắc cũng cỡ 5 hay 6 tuổi gì đó
đang khóc còn bên kia là một đám tầm 3 đến 4 đứa cỡ 10 tuổi đang vây lấy cậu bé ,tôi muốn giúp cậu bé nhưng tôi chỉ là một hòn đá thì giúp gì được cho cậu đây.Chỉ còn cách là lăn tới làm cho họ té để cậu bé chạy thoát nhưng một mình thì không đủ phải gọi người tới giúp thôi.”các bạn ơi ,tới giúp mình với”.Khi nghe thấy tiếng kêu gọi của bạn mình các hòn đá khác xung quanh lăn tới chỗ hòn đá nhỏ đang đứng.
Sau đó các hòn đá lăn tới nơi cậu bé đang đứng khi bọn kia định vây đến thì các hòn đá lăn đến làm cho bọn chúng té lăn quay ra đó nhân lúc đó cậu bé đã chạy thật nhanh thoát ra khỏi chỗ đó . Khi thấy cậu đã đi xa các hòn đá lăn trở về vị trí của mình .
Câu chuyện hòn đá nhỏ- quách hiền thành
Tôi là hòn đá trên sa mạc rộng lớn,không cần uống nước vẫn có thể sống nhưng nó sẽ bị khô và sần sùi theo thời gian.Hằng ngày tôi bị gió và cát trên sa mạc bao phủ ,ban sáng thì chịu cái nắng của mặt trời ,ban đêm thì chịu cái lạnh khắc nghiệt tuy rằng tôi rất muốn rời khỏi nơi này nhưng nơi này đã bên tôi trong suốt thời gian qua ,cùng tôi vượt qua hoàn cảnh khắc nghiệt này.Nên tôi vẫn phải kiên trì sống tiếp trên sa mạt này cho đến khi tôi bị đất cát vùi cho đến chết.
Một hòn đá méo mó, đem nhẽm như tôi lại không thể nào mà so sánh với cô nàng hoa cúc dại kiêu kì, xinh đẹp như một nàng hoa hậu giữa cánh rừng xanh bao la làm tôi như trở nên nhỏ bé trước cô ấy một bông hoa dại mà xinh làm nổi bật mọi ánh nhìn. Một cơn bão lớn vừa ập vào cánh rừng, gió bão nổi lớn làm cho mọi vật rung chuyển cành cây đổ ngã, nàng cúc dại bàng hoàng và sợ hãi,vì thế tôi dùng tấm thân cứng rắn mà mọi loại đá đều có để che chở cô qua cơn bão.
Qua câu chuyện trên chúng ta rut ra một điều rằng ngoài sự đẹp đẽ mà phải có tấm lòng và sức khỏe có thể làm nên tất cả
Ở một ngọn núi nhỏ có một hòn đá tên là Hòn Đá Nhỏm cậu được mẹ đặt tên như vậy vì cậu có thân hình nhỏ hơn so với các bạn đồng trang lứa. Cậu được mẹ dạy dỗ rất tốt và cậu là một hòn đá rất tôt bụng, có lòng nhân ai và bao la. Nhưng cậu lại bị bạn bè ăn hiếp vì quá nhỏ con,cậu luôn bị mang ra trêu trọc. Vào một ngày nọ, mẹ cậu không may bị bệnh và qua đời, cậu chỉ sống lủi thủi một mình, giờ không còn ai cóp thể bảo vệ cho cậu mỗi khi bị bạn bè bắt nạt. Cũng như mọi ngày cậu luôn bị bạn bè ăn hiếp thì hôm nay cậu có thể chia sẻ mọi chuyện với một người bạn mới-là cô hoa bồ câu anh vừa đuọc gió đưa tới ngọn núi này. Cậu tâm sự với cô bồ công anh là sẽ rời khỏi ngọn núi này để tránh bị bạn bè bắt nạn, ở một nơi mới biết đâu sẽ có nhiều người thương yêu cậu hơn, nhưng một phần cậu không muốn rời xa ngôi nhà mà mẹ và cậu đã từng ở. Khi nghe được điều đó, cô bồ công anh đã khuyên nhủ cậu rằng không nên đi đaau vì đây là nơi cậu sống, là nơi cậu được sinh ra và lớn lên, dù cậu không có thân hình to như những bạn khác thì cậu vẫn còn tâm hồn tốt đẹp, đó là điều mà những người khác thiếu, hãy dùng nó để khiến cho mọi người yêu quý cậu, Nếu như cậu đã làm hết mọi cách mà mọi người vẫn ghét cậu thì chính họ phải đi chứ không phải là cậu, nếu như bây giờ cậu đi thì có phải cậu đã tự đầu hàng trước những con người không có đạo đức rồi không? Sau khi nghe cô bồ công anh nói vậy, Hòn Đá Nhỏ đã hiểu ra và tự tin hơn rất nhiều.
Chuyện kể rằng có hai anh em hòn đá sống cùng với nhau trong một bãi cát trống.Hòn đá anh sinh ra đã có hình dạng xấu xí,còn hòn đá nhỏ sinh ra đã có hình dạng xinh đẹp,chính vì thế mà hòn đá nhỏ lúc nào cũng coi thường,chê bai anh mình.Hòn đá nhỏ vì nghĩ mình xinh đẹp hơn anh nên lúc nào cũng có thái độ vô lễ, không biết kinh trọng anh trai mình.Rồi một ngày hòn đá nhỏ vì đói bụng đã bắt anh trai mình đi kiếm ăn, hòn đá anh hiền lành đồng ý và bắt đầu lên đường.Đến tối chờ mãi mà không thấy anh về hòn đá nhỏ đành phải một mình đi kiếm anh,đang đi trên đường thì gặp môt đá cuội, chú ấy bảo rằng ‘anh cháu đã bị một ông chú khổng lổ bắt đi mất rồi và để laij thức ăn ở đây’.Hòn đá nhỏ cẩm thức ăn mang về nhà vừa đi trên đường vừa khóc nức nở giá mà mình không sai vặt anh thì đã không như vậy.Hòn đá nhỏ vừa đi vừa khóc nhớ lại những hành vi vô lễ,thiếu sự tôn trọng đối với hòn đá anh vì vậy mà hòn đá nhỏ cám thấy vô cùng có lỗi vì nhựng hành vi cử xử thiếu đạo đức cùa mình.
CÂU CHUYỆN ‘HÒN ĐÁ NHỎ’
Hồng loan 8/1
Đề bài: câu chuyện hòn đá nhỏ
Ở một ngôi làng nọ, có một hòn đá nhỏ sống neo đơn một mình vì cha mẹ đều đã qua đời. Tuy gia đình khó khăn và có vẻ bề ngoài nhỏ nhắn yếu ớt nhưng cậu luôn làm nhiều việc tốt giúp đỡ mọi người. Nên rất được mọi người yêu mến, quan tâm và lo lắng.
Vào một hôm khi cậu đang trên đường đi ra bờ sông thì thấy được cảnh một con sò nhỏ đang bị nhiều con sò lớn khác chặn đường con sò nhỏ và hùa nhau đánh đập, trêu chọc con sò nhỏ đó. Còn con sò nhỏ vì mình quá nhỏ bé mà không thể phản kháng lại nên chỉ có thể để mặc bọn chúng đánh và trêu chọc mình. Hòn đá nhỏ thấy thế nên đã đứng ra giúp con sò nhỏ đuổi nhũng con sò lớn khác đi và cảnh cáo chúng không được bắt nạt con sò nhỏ.
Và cũng từ sau chuyện đó hai người đã trở thành đôi bạn thân. Luôn luôn giúp đỡ nhau khi một trong hai người gặp khó khăn người kia sẽ đứng ra giúp đỡ. Đây là một tình bạn đẹp và cao quý giữa hai người bạn.
Ngôi làng tôi sống được xem là một ngôi làng kì lạ nhất trên thế giới.Nơi đó chỉ tồn tại những hòn đá.Chúng tôi sinh sống,làm việc cùng nhau.Ngày nào cũng vậy,mọi người trong làng đều đi làm việc.Những hòn đá nhỏ như tôi đây thì tập trung lại để sinh hoạt và vui chơi cùng nhau.Tôi nhớ có một lần trong lúc vui chơi tôi có lỡ đạp trúng vào cái vệ hoa bên đường do bác trưởng làng trồng.Không biết phải làm gì tôi buộc phải đổ thừa cho thằng khờ nhất đám.Tôi nói với bác là nó làm khiến nó bị chửi te tua.Tôi thấy có lỗi lắm nhưng không dám nhận vì như vậy mọi người sẽ nghĩ tôi là người như thế nào.Chiều hôm đó tôi buồn lắm,cứ gặp mặt nó là tôi lại cảm thấy có lỗi rất nhiều.Rõ ràng tôi là người có lỗi cơ mà.Cố gắng lắm tôi mới đi xin lỗi được bác trưởng làng.Bác nhìn tôi rồi mỉm cười.Tôi không biết nụ cười đó của bác có ý gí nữa,chắc là bác giận tôi lắm.
Trên ngọn núi, có một hòn đá kia có tâm hồn vô cùng bay bổng không nghĩ mình là một hòn đá mà là một con chim có thể bay trên bầu trời vì thế có một ngày hòn đá thách thức thi bay với đại bàng. Đại bàng hoảng hốt như phải đành chấp nhận, vào sáng hôm sau cuộc thi bắt đầu đại bàng gắp hòn đá bay lên bầu trời và đến giữa biển hòn đá kêu đại bàng thả mình xuống nên đại bàng phải chấp thuận sau khi thả hòn đá xuống không ngờ mình không bay được mà còn rơi thẳng xuống biển như phi tiêu đến cuối cùng hòn đá phải nằm sâu dưới đáy biển.
Qua câu chuyện trên, khuyên ta một điều rằng chúng ta không nên sống trong mơ tưởng mà phải sống thật với bản thân và cuộc sống này
Nguyễn tấn phát 8/1
Mọi người thường trêu tôi là hòn đá nhỏ xấu xí,lại còn méo mó.Đúng tôi không được đẹp như tụi nó,không có hình hài hoàn mỹ.Tụi nó cứ gắn những cái tên không hay họ để trêu chọc tôi.Một hôm nó,tôi lang thang đi thì tình cờ gặp tụi nó.Vừa định lại chơi thì đã bí tụi nó đuổi ra.Tụi nó nói tôi xấu xí,nói tôi không xứng đáng để chơ với tụi nó.Tôi buồn lắm,quay mặt đi mà chẳng dám nói gì.Đi chưa được bao xa thì tôi nghe tiếng la thât sthanh của tụi nó,quay lại thì thấy một con mèo to với mấy cái móng vuốt đang đè lên tụi nó.Tôi cố gắng lấy đà hấc thật mạnh vào người con mèo đó khiến nó đau điếng la lên “Meo…meo…meo” rồi bỏ chạy.Tụi nó trơ mắt ra nhìn tôi.Tôi chỉ mỉm cười rồi quay mặt đi.Tôi biết tôi đã làm được một việc tốt nhưng tôi chưa bai giờ dám nghĩ việc làm đó sẽ khiến tụi nó thay đổi cách nhìn về tôi.
Câu chuyện hòn đá nhỏ-phương linh
-Hòn đá nhỏ sao ngươi lại ở đây ta đem ngươi về nhà ta nhé.
Ta rất biết ơn người đã đưa ta về đây chăm sóc ta ,ta sẽ luôn ở bên cạnh người.Mỗi ngày tôi nằm dưới gốc cây được cây che bóng mát ,hằng ngày người đi học tôi chỉ biết ngủ khi người về tôi không thể nói là :”chào cậu chủ người đi học về rồi à”, chỉ biết nẳm ở đó.
Một hôm ,bình thường người sẽ về sớm để chơi với tôi nhưng hôm nay đã trễ rồi mà người vẫn chưa về.Tôi lăn trên đường dọc theo con đường người đi học về thì thấy người bị tụi lớp trên bắt nạt tôi lăn đến đó dùng hết sức lực nhảy thẳng vào mặt của tên cằm đầu tên đó quỳ xuống ôm mặt ,cậu chủ để tôi ở trong túi quần chạy thẳng về nhà ,cậu chủ để tôi trên bàn đi rửa mặt xong lên nhìn tôi rồi cảm ơn tôi về chuyện khi nãy.Sau hôm đó bọn nó không dám bắt nạt cậu chủ thêm lần nào nữa còn tôi thì chỉ biết nằm ở nhà chờ cậu về chơi với tôi thôi.
Mọi người thường trêu tôi là hòn đá nhỏ xấu xí,lại còn méo mó.Đúng tôi không được đẹp như tụi nó,không có hình hài hoàn mỹ.Tụi nó cứ gắn những cái tên không hay họ để trêu chọc tôi.Một hôm nó,tôi lang thang đi thì tình cờ gặp tụi nó.Vừa định lại chơi thì đã bí tụi nó đuổi ra.Tụi nó nói tôi xấu xí,nói tôi không xứng đáng để chơ với tụi nó.Tôi buồn lắm,quay mặt đi mà chẳng dám nói gì.Đi chưa được bao xa thì tôi nghe tiếng la thât sthanh của tụi nó,quay lại thì thấy một con mèo to với mấy cái móng vuốt đang đè lên tụi nó.Tôi cố gắng lấy đà hấc thật mạnh vào người con mèo đó khiến nó đau điếng la lên “Meo…meo…meo” rồi bỏ chạy.Tụi nó trơ mắt ra nhìn tôi.Tôi chỉ mỉm cười rồi quay mặt đi.Tôi biết tôi đã làm được một việc tốt nhưng tôi chưa bai giờ dám nghĩ việc làm đó sẽ khiến tụi nó thay đổi cách nhìn về tôi.
Tôi là một hòn đá nhỏ,vừa xấu xí lại vừa đen nhẻm.Tôi đi đâu cũng bị kì thị,mọi người cứ dùng chân để đá vào mặt tôi không thì cầm tôi mà quăng vào chỗ này,chỗ nọ.Không ai để ý đến sự hiện diện của tôi trên mặt đất.Con người thường bỏ ra những số tiền rất lớn để mua được những hòn đá đẹp,sạch sẽ.Còn tôi,tôi mãi mãi bị mọi người lãng quên.
Rồi đến một ngày,có một ông cụ kia nhặt được tôi bên vệ cây,ông đem tôi về chà rữa sạch sẽ rồi đặt tôi xuống đất.Tôi nghĩ ông sẽ chăm sóc tôi như bao hòn đá khác nhưng không.Ông đem tôi về để kê bàn cho ông,Tôi đau lắm,tôi cố gắng động đậy bao nhiêu lần cũng không được.Tôi hôm đó chiếc bàn mà ông dùng tôi để kê đến bị lệch ra ngoài khiến nó ngả và đè cả lên người ông khiến ông đau thấu xương.Ông tức giận đến nổi đem tôi ném ra ngoài đường.Tôi nằm đó đến hết một đêm thì có một bà cụ yếu ớt lại nhặt tôi,tôi nghĩ sẽ giống lần trước nên chẳng mấy hứng thú nhưng lạ thay bà đem tôi về,chà rửa cho tôi sạch sẽ rồi đặt tôi ngay ngắn lên bàn,tôi không biết ý định của bà là gì nhưng rồi 1,2 ngày sau bà vẫn để tôi như vậy.Tôi thắc mắc liệu bà sẽ làm gì tôi.Rồi đêm hôm đó chẳng mấy thay nhà bà có trộm,hắn lẻn vào nhà khiến bà sợ chết khíp.Bà nhanh tay cầm ngay tôi để đập vào đầu tên trộm đó khiến nó ngất đi.Tôi thì chỉ hơi đau thôi rồi nhìn thấy bà,bà ôm tôi vào lòng.Tôi nghe bà nói rằng “Cảm mơn mày nhờ có mày mà tao đã được sống”.Bà mỉm cười rồi nhìn tôi với ảnh mắt triều mến.Bà lại đặt tôi vào chỗ cũ,ngày nào bà cũng dùng khăn tay để lao sạch bụi cho tôi.Tôi vui lắm,không ngờ tôi vẫn còn quan trọng với bà như vậy.
Ngày xưa, ở một làng nọ có một cậu bé nhỏ ham học .Hằng ngày cậu đi học trên con đường từ nhà tới trường , cậu để ý trên đường này có rất nhiều ổ gà .Một lần nọ , cậu nhìn thấy một ông lão đang đi và té . Cậu lập tức chạy lại nâng ông dậy , thấy tay và chân ông bị xây xát chảy máu. Cậu rất đau lòng và chợt liên tưởng đến nẽu chẳng may là người nhà cậu thì cậu sẽ đau lòng hơn nữa . Cậu bé vì vậy nên muốn giúp mọi người tránh vấp ngã , sau khi sau nghĩ cậu đã quyết định làm một việc .Mỗi khi đi trên đường , cậu thu gom những hòn đá nhỏ và bỏ vào ổ gà . Ngày này tháng nọ , những cái ổ gà đã bị lấp đầy và mọi người khi đi trên đường cũng sẽ không lo lắng ràng mình sẽ vấp ổ gà nữa. Nhờ vậy, mọi người cũng nhận ra là dù chỉ là những hòn đá nhỏ nhưng nếu ta dùng nó đúng cách thì nó sẽ có ích
Các hòn đá nhỏ nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, hòn đá nhỏ là người có dung mạo bình thường nhưng cô đã đứng ra nói mọi người rằng: “Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của mình rằng, ‘hồi em đi học, em còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!’”.
Kết quả là hòn đá nhỏ đã được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối.
Câu chuyện hòn đá nhỏ – diệu diệu
Tôi là một hòn đá được người ta khai thác ở một ngọn núi xa xôi rất xa
với nơi tôi đang sống, nơi đây là thành phố xa hoa, dân cư tập trung ở
đây rất đông đúc, rất ấm áp.Cho dù con người có chà đạp,vứt đi,hoặc
đá lăn lóc vào một góc kẹt nào đó đi chăng nữa tôi vẫn rất biết ơn họ vì
đã đưa tôi đến đây.Cho tôi biết được mùi vị của thành phố, tình cảm
của con người giành cho nhau.
Một hôm khi tôi đang ngủ trong bãi rác của thành phố thì có thứ gì đó
làm tôi tỉnh dậy,ngước lên thì thấy cậu bé chắc cũng cỡ 5 hay 6 tuổi gì d
đang khóc còn bên kia là một đám tầm 3 đến 4 đứa cỡ 10 tuổi đang vây lấy cậu bé ,tôi muốn giúp cậu bé nhưng tôi chỉ là một hòn đá thì giúp gì được cho cậu đây.Chỉ còn cách là lăn tới làm cho họ té để cậu bé chạy thoát nhưng một mình thì không đủ phải gọi người tới giúp thôi.”các bạn ơi ,tới giúp mình với”.Khi nghe thấy tiếng kêu gọi của bạn mình các hòn đá khác xung quanh lăn tới chỗ hòn đá nhỏ đang đứng.
Sau đó các hòn đá lăn tới nơi cậu bé đang đứng khi bọn kia định vây đến thì các hòn đá lăn đến làm cho bọn chúng té lăn quay ra đó nhân lúc đó cậu bé đã chạy thật nhanh thoát ra khỏi chỗ đó . Khi thấy cậu đã đi xa các hòn đá lăn trở về vị trí của mình .
Mỗi khi thấy người gặp nạn hòn đá luôn giúp đỡ họ hết mình.
Phước Lộc 8/1
Này đá nhỏ! Tại sao ngươi lại nhỏ bé đến thế hả ? Đá lớn nói .
Đá nhỏ với vẻ mặt buồn buồn không nói năng gì. Nó toan bỏ đi nhưng bác gió đến hỏi nó xem có chuyện gì với nó.
Nó trả lời : Các anh lớn hơn cứ khinh thường con nên con định bỏ đi.
Bác gió cười nói: Cháu cứ nhìn kĩ lại mình đi tuy cháu tuy là một hòn đá bé nhỏ nhưng cháu có một tấm lòng rất tốt. Cả nơi này có ai bằng cháu đâu.
Sau khi nghe những lời nói đó đá nhỏ đã rất vui và từ đó về sau nó không buồn nữa và các đá lớn không còn chọc đá nhỏ nữa.