Biểu cảm về người mà em luôn yêu quý
Bác Lan là người gắn bó với tôi, yêu thương tôi nhất gia đình. Từ khi tôi mới được sinh và đưa từ bệnh viện về nhà thì bác đã chăm sóc, yêu thương và nuông chiều như tôi một bông hoa nhỏ. Bác là bác sĩ nên rất khéo léo và hiền hậu. Từ bé đến giờ, mỗi khi tôi ốm đau là đều được bác khám và chăm sóc. Có bác lo lắng, mẹ tôi rất yên tâm.
Không những chăm sóc sức khỏe, bác Lan còn yêu thương và quan tâm đến việc học của tôi nữa. Mỗi lần không may, bị điểm kém tôi không dám nói với mẹ mà chỉ dám thì thầm cho bác nghe và bác không la rầy mà chỉ an ủi và động viên tôi. Khi tôi được điểm cao, bác nhẹ nhàng vuốt tóc và khen: “Cháu gái của bác giỏi lắm,gia đình sẽ rất tự hào về con”. Đôi mắt bác ánh lên niềm vui và niềm hạnh phúc. Bác là một người phụ nữ đảm đang và hết lòng vì gia đình.
Tôi vẫn nhớ như in tuổi thơ của mình với bác. Những ngày đầu chập chững tập đi thì bác là người đã dạy cho tôi. Mỗi lần, vui chơi quá mưc, tôi bị ngã, bác dịu dàng ôm tôi vào lòng. Như một chú chim non tập bay, bác hôn má tôi: “Con ngoan. Thấy con té bác thương quá. Con đừng nghịch ngợm nữa nè”.
Rồi những trưa hè nắng nóng bác đã dẫn tôi đi bơi và dẫn tôi đi mua tất cả những gì tôi thích, tranh thủ những buổi chiều bác làm về rãnh bác giúp tôi luyện chữ và dạy tôi học. Sau khi học xong, tôi với bác ngồi lại vui đùa cười giỡn với nhau. Mặc dù được cưng chiều nhưng tôi không bao giờ dám cãi lại bác bất cứ điều gì.
Bác thường nhắc nhở phải biết yêu thương gia đình, yêu thương ba mẹ ông bà, chị em. Bác còn dạy tôi phải biết yêu thương người khác, biết giúp đỡ nhưng người có hoàn cảnh khó khăn. Lời bác dạy, tôi luôn ghi nhớ và không bao giờ quên.
Một buổi chiều tôi đi học về, mưa ào ào đổ xuống làm người tôi ướt hết tối hôm đó cơn sốt ập đến, người tôi thì nóng bừng bừng còn chân tay thì lạnh run. Tôi thì thào với bác: “Con lạnh quá bác ơi”. Bác sờ trán tôi và bảo: “Không sao đâu, con bị sốt đấy”. Rồi bác lấy nước mát đắp vào chiếc khăn bông và đắp lên trán tôi. Bác ghé ly nước vào miệng và cho tôi uống thuốc: “Ngày mai con sẽ khỏi ngay ấy mà. Con yên tâm ngủ đi, đừng lo lắng”.
Ngày hôm sau, tôi thấy bác và mẹ vẫn ngồi cạnh chăm sóc. Đôi mắt bác trong có vẻ mệt mỏi, chắc là đêm qua bác thức khuya rồi. Mẹ mỉm cười nhìn tôi, rồi vuốt lên mái tóc bảo: “Con gái mẹ thức dậy rồi nè. Để mẹ lấy nước cam con uống nhé!”.
Nhờ có bác và mẹ chăm sóc, tôi mau chóng hết sốt và khỏe lại. mấy ngày sau đó. bác Lan đi công tác bên Úc. Lúc ra sân bay, bác hứa khi nào về sẽ mua quà cho tôi khiến tôi vô cùng háo hức. Tôi ôm choàng lấy bác, hôn lên trán bác và chúc bác có một chuyến công tác thành công.
Tôi rất yêu quý bác Lan, tôi xin hứa sẽ học thật tốt để làm bác vui lòng. Bác kính yêu của con ơi! Con nhớ bác nhiều lắm. Khi nào trở về, bác lại chơi với con nhé và mua quà cho con nữa nhé. Con cũng rất cảm ơn bác vì đã như một người mẹ thứ 2 của con giúp con nhưng ngày chập chững biết đi, yêu thương nuông chiều con. Con sẽ nhớ hình ảnh và nụ cười dịu dạng của bác. Bác là người sống mãi trong lòng con.
- Kể chuyện biểu cảm về mẹ
- Kể về khu phố nơi em ở
- Viết bài văn biểu cảm về ông bà của em
- Kể về một lần em mắc lỗi khiến cha mẹ buồn lòng