CÔNG CHÚA KIÊU NGẠO
Có một hoàng tử của một vương quốc nọ yêu một cô công chúa nước láng giềng. Chàng muốn lấy công chúa làm vợ, vì thế sai người đến tặng cho công chúa hai món quà: Món quà thứ nhất chính là bông hoa hồng thần kỳ, người nào ngửi được nó thì sẽ quên hết mọi buồn phiền, trở nên vô cùng vui vẻ. Món quà thứ hai chính là một con vẹt, nó biết hát những bài ca hay nhất thế giới.
Nhưng sau khi công chúa nước láng giềng nhận được món quà xong thì cảm thấy bông hồng không đẹp lắm, tiếng hát của con vẹt cũng không hay lắm. Hoàng tử cảm thấy rất kỳ ạ. công chúa này rốt cuộc làm sao vậy, lại coi những thứ thần kỳ thành tầm thường như vậy? Do đó, Hoàng tử liền cải trang thành một thương nhân bán sáo, đến trước cung điện của công chúa và thổi những giai điệu hay nhất. Đúng lúc đó, công chúa đi qua đại điện, nàng nghe thấy những âm thanh trong trẻo, tuyệt vời, cảm thấy rất tò mò, liền bảo cung nữ đi nói với thương nhân đó, nàng muốn mua chiếc sáo anh ta vừa thổi. Cung nữ bước tới hỏi thương nhân, nhưng thương nhân lại nói với cung nữ rằng anh không cần thứ gì khác, chỉ cần mười nụ hôn của công chúa.
Cung nữ kinh ngạc, lo lắng nói chuyện này cho công chúa nghe, công chúa vô cùng tức giận quay người bỏ đi. Nhưng tiếng sáo véo von, mê hồn luôn phảng phất trong đầu nàng, nàng rất muốn có chiếc sáo đó, vì vậy lại bước ra cổng cung điện, sai cung nữ đứng xung quanh nàng và thương nhân đó, rồi hôn thương nhân mười cái. Và như vậy, công chúa có được chiếc sáo.
Vài ngày sau, thương nhân lại đến cổng hoàng cung bán đồ chơi, chỉ cần bấm vài nút, đồ chơi đó đã chơi rất nhiều bản nhạc hay, công chúa lại bị món đồ chơi đó thu hút. Thương nhân lần này lại muốn công chúa hôn anh ta mười cái. Mặc dù công chúa không muốn, nhưng vì món đồ chơi này nên vẫn đồng ý. Các cung nữ lại vây xung quanh thương nhân và công chúa, nhưng không ngờ lần này quốc vương từ trong cung điện bước ra mà chẳng ai nhìn thấy ngài cả. Quốc vương kiễng chân lên xem bọn cung nữ đang làm gì thì phát hiện con gái mình đang hôn thương nhân. Quốc vương tức giận hạ lệnh đuổi công chúa ra khỏi cung điện.
Công chúa buồn bã nói: “Nếu mình nhận lời cầu hôn của hoàng tử thì sẽ không xảy ra những chuyện như thế này“. Thương nhân bước đến nói với công chúa: “Ta chính là hoàng tử đã cầu hôn với nàng, nhưng bây giờ ta không yêu nàng nữa, nàng chỉ vì mấy món đồ chơi mà tùy tiện hôn người khác, nàng sẽ bị trừng phạt!”. Hoàng tử bỏ đi, chỉ còn lại một mình công chúa lang thang cô đơn.
Bài học:
Công chúa đã không có đủ tâm hồn cao thượng và tinh khiết để nhận ra bông hoa và con vẹt kia là hai vật thần kì. Nàng mê mẩn những thứ tầm thường, làm những việc tầm thường trái ngược với thân phận cao quý.
Công chúa kiêu ngạo đã bị đức vua trừng phạt. Lúc này nàng hối tiếc vì không nhận lời cầu hôn của hoàng tử. Câu chuyện cũng muốn nhắc nhở chúng ta là cơ hội không dễ dàng gì mà đến với chúng ta nên cần biết nắm bắt nó, nếu không khi cớ hội biến mất, chúng ta có thể sẽ hối tiếc cả đời.