Bài thơ: Có những lúc
Có những lúc
Lòng nổi cuồng giông
Chỉ muốn cuốn phăng đi
Những lọc lừa dối trá…
Có những lúc
Lòng nổi cuồng giông
Chỉ muốn cuốn phăng đi
Những lọc lừa dối trá…
Bác mẹ sinh ta ở kiếp này
Bão bùng, thác lũ khiếp hãi thay
Thân tròn vững chãi, ơn trời đất
Phận bạc đành thôi, biết trách ai?
Những cánh chim bồ câu tung cánh
Xin hãy là người bưu tá đưa thư
Gửi thương yêu, bao nhung nhớ cho vừa
Tới giảng đường tuổi hai mươi năm ấy…
Gió lạnh chiều nay trên bến sông
Có cô em gái vẫn chưa chồng
Lau thưa quạnh quẽ hai bờ vắng
Nước đọng eo sèo một lạch trong
Ta đợi một ngày mai Một ngày trời đổ mưa Lòng buồn như lá rũ Những chuyện ngày xưa cũ Cũng theo gió ùa về. Như vừa tỉnh cơn mê Tiếc nửa đời hoang phí Đời người như sợi chỉ Mong manh vắt qua trời. Như một cánh hoa rơi Trong buổi chiều tắt nắng
Em ơi, thửa ruộng ba bờ
Có cho anh giúp cày bừa không em?
Nước xăm xắp, lại đất mềm
Cày anh sắc lưỡi lại xêm luống dày.
Ước gì được sống thảnh thơi
Không đau bệnh để cuộc đời nở hoa
Ai rồi cũng sẽ phải già
Ốm đau sẽ đến là điều tất nhiên.
Tình cờ gặp lại con đò
Thanh xuân lỗi hẹn, tiếng hò bơ vơ
Đã quên rồi, những vần thơ
Những ngày ngược nẻo đón chờ hương cau