Bài thơ: Hoài niệm

HOÀI NIỆM

Hoàng Thảo

Những cánh chim bồ câu tung cánh
Xin hãy là người bưu tá đưa thư
Gửi thương yêu, bao nhung nhớ cho vừa
Tới giảng đường tuổi hai mươi năm ấy…

Tôi bỗng nghe tiếng cô thầy vang vọng
Êm ái lời văn, khắc khoải những câu thơ
Trang sách thơm ủ ấp những giấc mơ
Từng con chữ đong chở đầy khát vọng…

Tuổi hai mươi chúng tôi cùng nhau sống
Đời sinh viên đẹp tựa những đóa hồng
Nghe Thu hát, lớp mình ôm nhau khóc
Tiết học ngậm ngùi nỗi nhớ mẹ cha
Những đêm khuya, dưới chiếc bóng đèn già
Nơi bãi cỏ, vùi đầu bên trang vở
Thư viện, giảng đường, vườn cây, ghế đá
Dìu dập sinh viên ôm sách học bài
Ngọn đèn con tỏa rạng tương lại
Nấu sử sôi kinh đợi ngày nên tài nghiệp…

Tôi như thấy hoa bằng lăng nở tím
Nắng trườn mình trên tán lá xanh non
Gốc phượng già đỏ lửa khoảng trời trong
Vườn hoa đại trắng ngà góc sân nhỏ
Hàng liễu rủ dãy nhà A2 đó
Những tàu dừa xào xạc gió nồm đưa
Kí túc xá buồn não ruột chiều mưa
Giọt tí tách lênh láng sân gạch đỏ
Thấy con sóng biển Qui ngày đó
Lúc dịu hiền khi đỏng đảnh hờn ghen
Những buổi chiều tan học muốn bình yên
Ra với biển ngắm trăng vàng rười rượi
Bờ biển hằn dấu chân tôi ngày ấy
Sóng vô tình xoá sạch cát trinh nguyên…

Ôi! Bao nhiêu kỉ niệm thời sinh viên
Vụt trôi qua có bao giờ trở lại?
Chuyến tàu thời gian đưa tôi đi xa mãi
Ước một lần trở lại với trường xưa
Tìm lại cô thầy, bè bạn, những mộng mơ
Của một thời không hai lần thắm lại
Mái trường ơi! Bao ân tình còn mãi
Hẹn ngày về, tôi tìm lại tôi xưa!

(Đêm 06/11/2017)

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.