Văn học và cảm nhận

nghi-luan-doc-tho-cam-duoc-am-dieu-xem-nhu-da-nhap-duoc-vao-cai-hon-cua-tho-chua-nam-bat-duoc-no-nghia-la-chua-toi-duoc-coi-tho-thuc-su

Nghị luận: Đọc thơ, cảm được âm điệu, xem như đã nhập được vào cái hồn của thơ. Chưa nắm bắt được nó, nghĩa là chưa tới được cõi thơ thực sự

“Đọc thơ, cảm được âm điệu, xem như đã nhập được vào cái hồn của thơ. Chưa nắm bắt được nó, nghĩa là chưa tới được cõi thơ thực sự”. 1. Giải thích: – Âm điệu: hiệu quả của một chuỗi những âm thanh, tiết tấu gây ấn tượng, cảm giác cho con người. – […]

nghi-luan-he-lam-nguoi-thi-quy-thang-ma-lam-tho-thi-quy-cong-vien-mai

Nghị luận: Hễ làm người thì quý thẳng mà làm thơ thì quý cong… (Viên Mai)

Nghị luận: “Hễ làm người thì quý thẳng mà làm thơ thì quý cong…” (Viên Mai) 1. Giải thích ý kiến: – Hễ làm người thì quý thẳng: làm người quý ở sự ngay thẳng trung thực – Làm thơ thì quý cong: cong theo Viên Mai là lối nói gián tiếp, ý tại ngôn

suy-nghi-ve-su-menh-duy-tri-tinh-tu-dan-toc-cua-tac-pham-van-hoc

Suy nghĩ về sứ mệnh duy trì tình tự dân tộc của tác phẩm văn học

Suy nghĩ về sứ mệnh duy trì tình tự dân tộc của tác phẩm văn học. Nguyễn Văn Trung cho rằng sứ mệnh của nhà văn “không phải chỉ giới hạn vào việc phản ánh phục vụ kịp thời sinh hoạt tinh thần của cộng đồng. Sâu xa hơn nữa, họ duy trì tình tự dân

mau-thit-va-linh-hon-cua-van-hoc-la-hinh-tuong-nghe-thuat-duoc-xay-dung-bang-ngon-tu

Nghị luận: Máu thịt và linh hồn của văn học là hình tượng nghệ thuật được xây dựng bằng ngôn từ

“Máu thịt và linh hồn của văn học là hình tượng nghệ thuật được xây dựng bằng ngôn từ”. Hãy bình luận ý kiến trên. Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để làm rõ những đặc sắc về nghệ thuật ngôn từ trong tác phẩm. * Gợi ý trả lời: 1. Bàn

cai-dep-co-suc-manh-cam-hoa-con-nguoi

Viết đoạn văn nghị luận 200 chữ: Cái đẹp, cái thiện có sức mạnh cảm hóa con người qua cảnh cho chữ trọng nhà ngục

Cái đẹp, cái thiện có sức mạnh cảm hóa con người Chữ người tử tù là tác phẩm xuất sắc của nhà văn Nguyễn Tuân và của nền văn học Việt Nam thế kỉ XX. Qua việc cho chữ của Huấn Cao và hành động nhận chữ của Viên quản ngục, tác phẩm khẳng định:

tho-can-co-hinh-cho-nguoi-ta-thay-co-y-cho-nguoi-ta-nghi-va-can-co-tinh-de-rung-dong-trai-tim

Nghị luận: Thơ cần có hình cho người ta thấy, có ý cho người ta nghĩ và cần có tình để rung động trái tim (Chế Lan Viên)

Bàn về thơ, Chế Lan Viên cho rằng: “Thơ cần có hình cho người ta thấy, có ý cho người ta nghĩ và cần có tình để rung động trái tim.” Anh/ chị hiểu ý kiến trên như thế nào? Hãy làm sáng tỏ qua bài thơ “Cảnh ngày hè” của Nguyễn Trãi và “Độc

bai-tho-anh-anh-lam-mot-nua-ma-thoi-con-mot-nua-cho-mua-thu-lam-lay-che-lan-vien

Nghị luận: Bài thơ anh, anh làm một nửa mà thôi. Còn một nửa cho mùa thu làm lấy (Chế Lan Viên)

Nhà thơ Chế Lan Viên có viết trong sổ tay thơ: “Bài thơ anh, anh làm một nửa mà thôi Còn một nửa cho mùa thu làm lấy.” Anh (chị) hiểu nhận định trên như thế nào? Bằng việc phân tích bài thơ “Thu điếu” (Nguyễn Khuyến), hãy làm sáng tỏ nhận định trên. Mở

khong-co-gioi-han-cuoi-cung-nao-cho-sang-tao-van-hoc-cung-nhu-my-hoc-noi-chung-khong-ngung-van-dong-lich-su-van-hoc-thuc-chat-la-lich-su-cua-nhung-su-van-dong-lien-tuc-moi-thoi-moi-khac

Nghị luận: Không có giới hạn cuối cùng nào cho sáng tạo. Văn học cũng như mỹ học nói chung không ngừng vận động. Lịch sử văn học thực chất là lịch sử của những sự vận động liên tục: Mỗi thời mỗi khác

“Không có giới hạn cuối cùng nào cho sáng tạo. Văn học cũng như mỹ học nói chung không ngừng vận động. Lịch sử văn học thực chất là lịch sử của những sự vận động liên tục: Mỗi thời mỗi khác”. Mở bài: Ep-tu-sen-co thực có lí khi cho rằng: “Tự tử đối với

Lên đầu trang