“Và tôi đã bật khóc”
“Cho dù chúng ta là ai đi chăng nữa! Cho dù chúng ta khác biệt so với người khác đi chăng nữa! Ta vẫn được sống trong tình yêu thương của mọi người. Chính tình yêu thương của mọi người xung quanh giúp cho chúng ta cảm thấy an toàn, được yêu thương. Và quan trong nhất là chúng ta cảm thấy mình bình đẳng với bao người khác”
Trong cuộc sống, chúng ta không thể sống nếu thiếu đi tình thương và tình người. Trước đây em có đọc về một câu chuyện có tên là: “Và tôi đã bật khóc”. Câu chuyện này của Meg Hill đã thể hiện rất sâu sắc về tình thương và tình người. Qua đó ta có thể thấy rõ được giá trị của chúng trong cuộc sống này.
Câu chuyện trên nói về con của tác giả. Khi con của cô ấy được sinh ra và chuẩn đoán là bị bệnh thiểu năng. Mặc dù thế Meg Hill đã không khóc. Cô đã không có bất kì một khủng hoảng tâm lý nào xảy ra trong nhiều tháng liền. Và cô đã đăng kí cho con mình vào trường mẫu giáo khi con cô ấy, Kristi được bảy tuổi.
Vào ngày đầu tiên đến lớp, Kristi đã tự chơi một mình. Em trở thành một đứa trẻ khác biệt giữa hai mươi đứa trẻ khác trong lớp. Mặc dù vậy, mọi chuyện dần trở nên tốt hơn cho Kristi khi các bạn cùng lớp của đã giúp cho em ấy hòa đồng được với mọi người.
Vào năm học thứ hai, trường của Kristi có tổ chức một cuộc thi năng khiếu về âm nhạc và thể thao. Kristi được chọn biểu diễn một tiết mục. Đó thực sự là một cực hình đối với em. Kristi không hề muốn tham gia cuộc thi này.
Hôm đó, Kristi giả vờ bệnh và không chịu đến trường. Nhưng lương tâm của Meg Hill không cho phép Kristi làm điều đó. Bằng tất cả nỗ lực, cô đã động viên Kristi lên xe đưa đón một cách rất miễn cưỡng.
Khi đến môn thi đấu nhảy bao bố, cô thấy Kristi đứng cuối hàng. Trông con bé rất hoảng loạn. Có lẽ con bé không tự tin và thấy sợ hãi
Nhưng khi gần đến lượt Kristi thực hiện phần thi thì đội hình của lớp em ấy có sự thay đổi. Những đứa trẻ cùng lớp khác đã phá vỡ hàng ngũ để ra sức giúp đơ. Cuối cùng, em ấy cũng bắt đầu mỉm cười và nhảy một cách chậm rãi về đích giữa tiếng hoan hô cổ vũ của các giáo viên, phụ huynh và học sinh.
Meg Hill đã bật khóc khi chân con bé chạm vạch đích. Cô cảm ơn thượng đế vì những con người tốt bụng kia đã có mặt trong cuộc đời con gái cô ấy đề em ấy có thể cảm thấy mình như một con người thực sự.
Qua câu chuyện trên, ta có thể thấy được rằng trong cuộc sống này. Cho dù chúng ta là ai đi chăng nữa, cho dù chúng ta khác biệt so với người khác đi chăng nữa thì ta vẫn được sống trong tình yêu thương của mọi người. Chính tình yêu thương của mọi người xung quanh giúp cho chúng ta cảm thấy an toàn, được yêu thương. Và quan trong nhất là cảm thấy chúng ta bình đẳng với bao người khác.
Lev Nikolayevich Tolstoy có một câu nói rằng: “tình yêu thương biến những điều vô nghĩa của cuộc đờii thành nững gì có ý nghĩa làm cho những bất hạnh trở thành hạnh phúc”. Đúng thật là như thế. Như ta đã thấy, trong trường hợp của Kristi. Cô bé là một người bị mắc hội chứng “thiểu năng”. Nhưng không phải vì như thế mà sau này cô bé sẽ có một tương lai mù mịt, đen tối. Chính nhờ những tình thương mà các bạn bè cùng lớp đã giúp cho em ấy có động lực để tiếp tục sống và có thể hội nhập được với mọi người xung quanh.