Vẻ đẹp đạo lý ân tình, thủy chung với quá khứ qua hai tác phẩm Bếp lửa của Bằng Việt và Ánh trăng của Nguyễn Duy.
- Mở bài:
Giới thiệu khái quát hai tác phẩm và vấn đề cần nghị luận: nét đẹp đạo lý ân nghĩa, thủy chung của con người Việt Nam.
- Thân bài:
Đạo lý uống nước nhớ nguồn, sống ân nghĩa, thủy chung luôn là truyền thống đẹp của dân tộc, truyền thống ấy bao trùm cách sống, cách ứng xử của con người Việt Nam trong mọi quan hệ. Từ mối quan hệ gia đình trong bài Bếp lửa đến mối quan hệ với quá khứ, với lịch sử, với nhân dân và đất nước trong bài Ánh trăng.
1. Bài thơ “Bếp lửa” của Nguyễn Duy:
– Đạo lý ân nghĩa thủy chung được thể hiện trong tình yêu thương và lòng biết ơn bà – thông qua hình tượng nghệ thuật bếp lửa nồng ấm (luôn nhớ về những năm tháng tuổi thơ xa cha mẹ, sống bên bà, trong tình yêu thương chăm sóc của bà; xót xa, thương cảm, thấu hiểu những gian nan, cơ cực của cuộc đời bà; khẳng định công lao to lớn của bà, ngọn lửa từ tay bà nhóm lên trở thành ngọn lửa thiêng liêng kì diệu trong tâm hồn cháu, toả sáng và sưởi ấm suốt cuộc đời cháu…)
2. Bài thơ “Ánh trăng”của Nguyễn Duy:
– Đạo lý ân nghĩa thủy chung được thể hiện qua tâm tình của nhân vật trữ tình – thông qua hình tượng nghệ thuật vầng trăng tình nghĩa (thái độ, tình cảm của nhân vật trữ tình đối với quá khứ gian lao, tình nghĩa, đối với thiên nhiên đất nước bình dị, hiền hậu)
- Kết bài:
Khẳng định nét đẹp đạo lý ân nghĩa thủy chung trong hai bài thơ và nêu ấn tượng của bản thân.