Viết đoạn văn cảm nhận về quê hương.
Đoạn văn 1:
Con người ta có rất nhiều nơi để đến, nhưng chỉ có một chốn để quay về, đó là quê hương. Có thể nói, người ta có thể tách con người ra khỏi quê hương nhưng không thể tách quê hương ra khỏi con người. Tình yêu quê hương sứ sở không biết từ bao giờ đã hình thành một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của con người. Dù đi đâu, về đâu, con người cũng luôn hướng về nguồn cội: nơi mình đã sinh ra, lớn lên và trưởng thành. Đôi khi, quê hương dẫu chỉ còn là kí ức mở nhạt, con người vẫn cố giữ lấy, xem đó là một phần thiêng liêng của cuộc đời mình. Một điều dễ thấy rằng con người yêu quê hương không phải vì quê hương ấy giàu đẹp hay nghĩa tình hồn hậu, chỉ đơn giản là sự mang ơn mảnh đất nơi mình dã sinh thành và đã nuôi mình lớn lên. Nơi giọt máu hồng đã thấm vào đất, nơi nâng bước chân đầu tiên chập chững bước đi, những quang cảnh thiên nhiên tươi xanh mãi mãi in đậm trong kí ức không thể phai mờ. Và khi sắp rời khỏi cuộc đời, ai cũng muốn được trở về nằm trên mảnh đất, nơi mình sinh ra để được che chở, yêu thương và gìn giữ. Tình cảm tự phát ấy còn thiêng liêng và mạnh mẽ hơn mọi thứ tôn giáo trên cuộc đời này. Vì sao nó mạnh mẽ đến thế thì không ai lí giải được.
Đoạn văn 2:
Quê hương là nói chúng ta sinh ra và lớn lên. Đối với con người, quê hương là một phần của cuộc sống mà con người gìn giữ đến suốt cuộc đời. Quê hương không có cái gì khác ngoài xóm làng thân thuộc, những người thân quen, công việc hàng ngày chúng ta làm và niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc và khổ đau chúng ta có. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương – hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp… Người ta có thể tách con người ra khỏi quê hương chứ không thể tách quê hương ra khỏi con người.
Hay. Quá hay. Quá tuyệt vời.