Viết đoạn văn nghị luận 200 chữ: “Sống không chỉ là nhận mà còn phải biết cho đi”.
Được sống nên người là chúng ta đã “nhận” một ân huệ lớn từ cha mẹ, ông bà, thầy cô, xóm làng, đất nước,.. Trong hiện tại và tương lai, chắc chắn mỗi người còn nhận được từ cuộc đời nhiều thứ quý giá khác. Cho đi có nghĩa là chia sẻ những gì mình có với người khác. Nhận lại là nhận về mình những gì người khác chia sẻ với mình. Để cuộc sống ngày một tốt đẹp hơn mỗi người cần biết yêu thương và sẻ chia, phải biết cho đi. “Cho” mà vô tư, không mong được “nhận” lại, không mong được trả ơn nghĩa là ta đã thực sự đem niềm vui đến cho người khác, cũng chính là đem lại cho mình một niềm hạnh phúc. Nhận lại một cách chan thành và biết ơn sự chia sẻ của người khác sẽ làm tăng thêm hạnh phúc ở mỗi con người và sự gắn kết bền chặt giữa con người với con người trong cuộc sống. Thật đáng buồn khi trong cuộc sống vẫn còn những cá nhân sống ích kỉ, chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân; hoặc cho với động cơ không trong sáng. Sống nhân ái và bao dung,… với cuộc đời là một lối sống đẹp. Sống không chỉ là nhận mà còn phải biết cho đi. Để cho nhiều hơn, mỗi người cần phải cố gắng phấn đấu rèn luyện thêm nữa, không ngừng, làm cho mình giàu có cả về tinh thần lẫn vật chất để có thể yêu thương cuộc đời này nhiều hơn bằng những hành động cụ thể.
Suy nghĩ về quan niệm: Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình của Tố Hữu.