Bài thơ: Chơi vơi

CHƠI VƠI

Một âm vang nhè nhẹ
Nghe như là giữa đêm
Một cánh ngô đồng rụng
Một chồi non đương lên.

Lối xưa mờ sắc cỏ
Còn đây dấu chân quen
Tiếng chim chiều bỡ ngỡ
Đêm lạc vào phố đêm.

Những ngày yêu xa xăm
Băng qua miền huyền thoại
Có nỗi buồn diệu vợi
Rớt xuống đời lặng câm.

Gió buồn rung khẽ lá
Đưa hương vào xa xôi
Gửi tình em về muộn
Ta đêm dài chơi vơi.

TVL.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang