Bài thơ: Tiếng chuông nguyện cầu

TIẾNG CHUÔNG NGUYỆN CẦU

Tôi nằm nghe trong bóng sương mù
Tiếng lá rụng, khu vườn âm u
Tôi nằm nghe dưới những con đường
Bước chân về mỏi mòn người tha hương
Tôi nằm nghe gió thét gào
Gió thét gào hồn tôi đi đâu mất…

Tôi nằm nghe bão tố vây quanh
Những pho tượng ngàn năm không lên tiếng
Những kỉ niệm ngày nào quên giã từ
Trời vào thu phố xác xơ cây.

Tôi nằm nghe nước mắt li tan
Vẫy tay chào đoàn tàu đêm lăn bánh
Tôi nằm giữa cuộc đời bao ấm lạnh
Chẳng thể nào nghe nổi trái tim mình.

Cho dù mai không trở lại
Xin người đừng nhỏ lệ thương tôi
Tôi nằm nghe tôi mồ côi
Trên tầng cao vọng tiếng kinh cầu
Giữa cuộc đời ngọn sóng đẩy xô nhau.

– Dương Lê – 

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.